Lưu Ly nghe tôi một phen rồi lại sững sờ, có lẽ bởi vì chuyện xảy ra quá bất ngờ, làm cho tôi căn bản không nhìn ra sự vui buồn giận dữ trong mắt cô ta. Tôi cũng không muốn biết cô ta có vui hay không, bởi vì làm ba mẹ, cũng chỉ có tôi biết tôi đã nát tâm vì Thiên Hựu thế nào. Tốt xấu gì thì cũng để tôi làm, thế nhưng vẫn thờ ơ, tôi đã không quan tâm Thiên Hựu nhìn tôi như thế nào, bởi vì từ lúc bắt đầu tôi nên tạo một hình tượng người mẹ nghiêm khắc trong lòng Thiên Hựu như tên chết tiệt, không thể thiếu sự uy nghiêm.
Lời nói của Lưu Ly đã kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ: "Quỷ hậu nương nương, trong chuyện này có phải là có hiểu lầm gì đó rồi không? Thiếu Quỷ chủ sao có thể thích tôi được?"
Lời nói và thái độ của Lưu Ly làm cho tôi cảm thấy rất kì lạ, dáng vẻ giống như không quá tin tưởng vậy.
Tôi nhíu mày thật chặt hỏi: "Lời này là có ý gì? Tới bây giờ ta vẫn chưa thấy nó để ý cô gái nào như thế, còn dẫn cô đi xem hoa ở khắp nơi."
Lưu Ly nghe xong thì cười nói: "Thì ra là vì lí do này... Hẳn là nương nương hiểu lầm rồi, mấy ngày trước tôi mới quen biết Thiếu Quỷ chủ. Ngày đó cũng là ngẫu nhiên gặp được Thiếu Quỷ chủ và Hắc Bạch vô thường ở trong rừng, thế nên xem hoa nở khắp nơi đó, chắc chắn không phải là vì tôi."
Tôi nhất thời biết rõ nhiều hơn, bây giờ chỉ nóng lòng mong muốn đánh tên chết tiệt một trận, biết rõ đầu óc tôi không tốt như anh, thế mà anh còn không nói rõ với tôi thêm một chút, đây là đang chơi đùa tôi.
Tôi mới bừng tỉnh hiểu ra, thì ra trong rừng ngày hôm đó Thiên Hựu nói với Bạch vô thường. Trước đó Bạch vô thường từng nói nếu như hoa có thể nở khắp nơi ở Minh Giới thì tốt biết bao. Nhưng bởi vì biểu hiện của Bạch vô thường không phải quá ngạc nhiên và mừng rỡ, thế nên Thiên Hựu mới nói là vì Lưu Ly đi học, không muốn mình mất mặt nên mới tỏ vẻ chỉ là nhân tiện dẫn Bạch vô thường theo thôi.
Nhưng lúc nãy Lưu Ly cũng vừa nói, cô ta và Thiên Hựu mới quen biết mấy ngày thôi, mà Thiên Hựu học hết tất cả pháp thuật của thuộc tính Mộc, cũng không thể nào học được trong mấy ngày, chứ đừng nhắc tới muốn đạt đến cảnh tượng hoa nở khắp nơi. Thế nên bây giờ tôi có thể khẳng định rằng Thiên Hựu là vì để Bạch vô thường thấy được cảnh tượng đó nên mới đi học.
Sau khi Lưu Ly rời khỏi, tôi rốt cuộc cũng hiểu được tâm ý của Thiên Hựu, thiếu chút nữa đã cười ầm lên. Không ngờ thằng nhóc Thiên Hựu kia lại mạnh miệng như thế, dáng vẻ đã thế rồi mà còn không nói ra. Cũng may tôi thông minh, lập tức chuyển đề tài, coi như chuyện tôi vừa nói chỉ là nói đùa mà thôi. Tất nhiên Lưu Ly cũng không tệ lắm, rất thấu tình đạt lí, cũng không để tôi không thể đi xuống đài.
Ngược lại là Bạch vô thường lại làm tôi bất đắc dĩ hỏi: "Nương nương, sao có thể nói đó là nói đùa được?"
Tôi cho Bạch vô thường một cái nhìn khinh thường: "Bởi vì tôi nối duyên sai người, thế được chưa? Đúng rồi Bạch vô thường, cô, nếu cô muốn trở lại chỗ của Thiên Hựu, tôi sẽ đồng ý."
Bạch vô thường ngây ngốc nói: "Sao lại vậy? Tôi cảm thấy... Cho dù là nương nương đồng ý, dường như Thiếu Quỷ chủ cũng không muốn tôi trở về!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.