Chương 25

10K 346 11
                                    

Chờ một lúc lâu mà không thấy người tới, Tư Đồ Tu dựa người vào gốc cây hòe to lớn, suýt chút nữa ngủ gật, chàng không nên đến đây vào ngày xuân dễ chịu như thế này.

Ở đâu cũng tốt hơn chỗ này.

Thời gian càng lâu cơn giận càng lớn, thấy người vẫn chưa xuất hiện, chàng đứng lên đi trở về.

Giữa đường gặp Mã Nghị, thấy sắc mặt hắn không tốt, chàng chau mày nói: "Xảy ra chuyện gì? Nàng ấy về nhà rồi sao?"

"Không phải, Bùi cô nương...nàng...sợ rằng nàng ấy đã rơi xuống núi."

"Cái gì?" Tư Đồ Tu quát lên, "Ở đâu?" Chàng vừa đi nhanh đi về phía trước vừa nói: "Ngươi nói từ đầu xem!"

"Vốn là Bùi cô nương đi về hướng này, kết quả giữa đường gặp bà tử Bùi gia, dường như có chuyện gì đó nên kêu nàng đi về phía tây, nơi đó rất vắng vẻ, không có người nào. Thuộc hạ thấy lạ, quả nhiên có hai đại hán che mặt đi ra từ ngôi nhà bỏ hoang, một người trong đó đánh ngất hai nha...Thuộc hạ vì bảo vệ Bùi cô nương nên..."

"Nếu ngươi đã gặp nàng thì sao xảy ra chuyện được?"

"Thuộc hạ cũng không biết, thuộc hạ vừa giải quyết xong hai người kia, quay lại thì không thấy Bùi cô nương đâu nữa, trên đường đi tìm thì nhặt được cái này." Hắn lấy ra một chiếc giày thêu.

Chiếc giày màu hồng thêu hai đóa cúc vạn thọ, còn đính thêm hạt ngọc to bằng ngón tay cái, đó là giày nàng thích, Tư Đồ Tu nhận lấy bỏ vào trong lòng, bước chân nhanh hơn.

Bùi Ngọc Kiều mơ mơ màng màng tỉnh lại thì phát hiện mình rơi từ trên cao xuống.

Khi đó có người lao tới dọa nàng giật mình, mắt thấy nha hoàn bị đánh ngất xỉu, nàng định chạy trốn rồi tìm người tới giúp đỡ, kết quả gặp phải Mạnh Trinh, hắn kéo nàng chạy cùng nhau.

Không biết sao trợt chân một cái, trong nháy mắt chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển.

Nàng ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Bên tai truyền đến giọng của Mạnh Trinh: "Biểu muội, muội sao rồi?"

"Muội, muội không sao." Bùi Ngọc Kiều nhúc nhích, nàng cảm thấy toàn thân đều đau, có lẽ là đụng vào đầu, nàng nhỏ giọng nói, "Mạnh biểu ca, ca nhanh đi tìm tổ mẫu đi, không biết đám Trúc Linh thế nào nữa, bọn họ đang ở phía tây, ca nhanh kêu người đi xem."

Nàng nằm trên mặt đất, tóc đen rối loạn rơi lung tung, nhưng điều này không làm giảm đi vẻ đẹp của nàng, trong rừng tối tăm, khuôn mặt như ngọc, quyến rũ mê người.

Áo mùa xuân mềm mại rủ xuống, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực cao vót, dáng vẻ trưởng thành, từ trước tới nay Mạnh Trinh chưa từng thấy dáng vẻ nàng của lúc này, hắn không nhịn được nuốt nước miếng hai cái rồi cúi người xuống: "Chỗ này nguy hiểm, ca không thể để muội một mình ở đây."

Tay hắn chạm vào hông nàng.

Chỉ cần hắn ôm nàng xuất hiện ở Minh Quang Tự, mặc kệ Bùi Trăn trách phạt như thế nào cũng đáng giá, bởi vì nhất định Bùi Ngọc Kiều sẽ thành thê tử của hắn.

Vương phi trùng sinh ký [edit]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ