Khi Bùi Ngọc Kiều còn đang buồn bực, đám thanh niên kia đã chú ý đến nàng từ lâu. Tuy nàng có đội mũ che mặt nhưng nó không thể che giấu được dáng người yểu điệu của nàng. Khắp cả kinh thành, ai ai cũng biết tin đại cô nương của nhà họ Bùi muốn chiêu mộ một người rể, các binh sĩ dưới trướng Bùi Trăn nghe nói cũng hơi động lòng, thấy Bùi Trăn đến liền nhao nhao tới hành lễ.
Bọn họ bước đến gần tiện cho Bùi Ngọc Kiều quan sát kỹ càng hơn. Các tướng sĩ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh nên động tác lưu loát, cử chỉ và cách ăn nói thoải mái, rất có khí chất quyết đoán của một người đàn ông, ắt hẳn là phụ thân cũng như thế vào thời còn trẻ. Bùi Ngọc Kiều rất hài lòng, nhưng do có quá nhiều người nên nàng chỉ như thầy bói xem voi, nhớ được vài dáng dấp xuất chúng mà thôi. Nàng còn sợ mình nhớ nhầm nên liền quan sát kỹ ngũ quan một chút, để đến khi phụ thân hỏi còn biết đường trả lời vài câu.
Sau đó Bùi Trăn ra lệnh đám tướng sĩ ấy đi săn nên bọn họ lần lượt lên ngựa thúc roi.
Chim tê điểu nhất thời bị kinh sợ mà bay thật cao trên bầu trời.
Bọn họ đi săn, nên Bùi Ngọc Kiều cưỡi ngựa loanh quanh khu vực đó chơi dùa một chút.
Một canh giờ sau, bọn họ trở về với đầy chiến lợi phẩm.
Bùi Trăn săn được hai con thỏ hoang trở về, hỏi Bùi Ngọc Kiều: "Con quan sát kỹ càng chưa?"
Bùi Ngọc Kiều gật đầu, rồi lại lắc đầu: "Con có quan sát nhưng nhiều người quá nên con chỉ nhớ được vài người tuấn tú thôi ạ."
Đàn ông thích mỹ nhân, nhưng thật ra phụ nữ cũng không gì, luôn chú ý đến dung mạo đầu tiên.
Bùi Trăn cười hỏi: "Vài người nào?"
Bùi Ngọc Kiều chỉ chỉ người đàn ông đang dọn dẹp con mồi ở phía trước: "Người này, người này, còn có người đang uống nước và người đang cưỡi ngựa...." Nàng ngập ngừng giây lát mới nói tiếp, "Nhưng mà chẳng phải phụ thân đã nói không cần vội vàng sao, sao lại nghĩ đến chuyện chọn vị hôn phu cho con chứ?" Trong lòng nàng luôn thắc mắc, cảm thấy chuyện này hơi bất ngờ.
Gương mặt tuấn lãng của Bùi Trăn bất giác trầm xuống.
Còn không phải là do thằng nhóc Tư Đồ Tư sao, vừa ý Bùi Ngọc Kiều nhà ông, tuy bây giờ Hoài vương chưa thành thân nên Tư Đồ Tu chưa cần nhắc đến chuyện chung thân đại sự nhưng không chừng vào một ngày nào đó tên nhóc ấy cầu xin Hoàng thượng ban hôn thì sao đây, sao ông không lo lắng cho con gái được chứ? Nhưng ông cũng không thể bắt ép con gái mình phải gả đi ngay lập tức, 36 người thanh niên này là nhân tuyển mà ông đã chọn lựa tỉ mỉ trong hơn một tháng nay. Gia thế đơn giản, nhân phẩm hiền lành, giả sử Bùi Ngọc Kiều vừa ý ai đó thì không câu nệ chuyện kén rể nữa, mua một trạch viện gần phủ Đông Bình hầu, con gái muốn về nhà cũng không khó.
Ông nghĩ chu đáo như vậy, nhưng không biết phải nói với con gái thế nào để con bé không sợ hãi.
"Không phải vội vàng, chỉ là phụ thân có năng lực để con chọn người mình thích thôi." Ông nói rồi hỏi, "Con vừa ý bốn người đó sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Vương phi trùng sinh ký [edit]
RomansaTác giả: Cửu Lam Nguồn edit: vinote Số chương: 166 Văn án: Kiếp trước, Bùi Ngọc Kiều trời sinh ngu độn, tuy xinh đẹp một phương, thế nhưng vẫn chậm chạp chưa gả, sau này được Hoàng đế chỉ hôn cho Sở vương Tư Đồ Tu. Sau ba năm, Tư Đồ Tu phụng mệnh bì...