Tui để nhạc đó cho buồn á quý dzị chứ không gì đâu 。◕‿◕。
==============================
Nếu như không có Thất Gia Cảnh Bắc Uyên và Đại Vu thì Chu Tử Thư sẽ ra sao? Ôn Khách Hành sẽ thế nào đây?
==============================
Ái biệt ly, ngận trường cửu, cầu bất đắc, phóng bất hạ...
Yêu mà phải chia ly, rất lâu dài, cầu mà không được, không thể bỏ xuống...
.....
Chu Tử Thư đưa mắt nhìn Diệp Bạch Y đang bắt mạch cho mình, hắn nhắm mắt không nói nhưng Chu Tử Thư biết Diệp Bạch Y đang muốn che giấu y cái gì đó.
Diệp Bạch Y thở dài buông tay, hắn tự rót cho mình chung trà rồi nhanh chóng nốc cạn. Diệp Bạch Y nhíu mày đặt ly trà xuống, không hài lòng nói.
"Chu tiểu tử, trà lạnh rồi, thay bình mới đi."
Chu Tử Thư cười nhẹ, thấp giọng trả lời.
"Có phải thân thể ta cũng như chung trà đó? Nguội lạnh tới mức không thể dùng được nữa?"
Diệp Bạch Y im bặt, hắn đưa mắt nhìn Chu Tử Thư. Chu Tử Thư cũng không trốn tránh tự rót cho mình ly trà, nhàn nhạt uống cạn.
Vị giác đã mất, trà lạnh cũng không cảm nhận được...
Diệp Bạch Y đứng dậy thở dài, hắn quay người đi ra cửa sổ, xa xăm nhìn hàng cây xanh mướt ngoài kia, hạ giọng.
"Tình trạng của ngươi thế nào ngươi là người rõ nhất, hà cớ hỏi ta làm gì?"
Chu Tử Thư không nói, chỉ im lặng uống trà.
"Ba tháng." Diệp Bạch Y lên tiếng, Chu Tử Thư bất động chốc lát, hắn lại nói tiếp, "Ngươi đã lừa Ôn Khách Hành lâu như vậy, mà giấy thì không thể gói được lửa. Ôn tiểu quỷ đó cũng sẽ biết mà thôi. Đến lúc đó ngươi định làm gì?"
Chu Tử Thư sờ Bạch Y kiếm trong tay, nhắm mắt dưỡng thần...
Thời gian của y chỉ còn ba tháng...
Y lừa Ôn Khách Hành nói rằng Diệp Bạch Y đang chữa cho y. Sức khỏe của y đã dần dần tốt lên, Thất Khiếu Tam Thu Đinh cũng sắp khỏi rồi...
Sự thật chính là, Diệp Bạch Y vô phương cứu y, Thất Khiếu Tam Thu Đinh cũng vô pháp rút ra. Sinh mạng của y như con diều đứng gió, chỉ có thể dập dờn gắng gượng bay đi, nhưng đến một ngày nào đó sẽ không thể tiếp tục được nữa.
Y sợ Ôn Khách Hành đau khổ nên mới lừa hắn như vậy, nhưng thời gian của y không còn nhiều, y cũng không thể tiếp tục lừa hắn. Mắt y mờ rồi, tai cũng không rõ nữa, nếu một mai y không còn nhìn thấy, không thể lắng nghe thì Ôn Khách Hành phải làm sao bây giờ?
Đêm đó, Ôn Khách Hành mua rượu trở về. Tâm tình của hắn rất vui, Chu Tử Thư hỏi hắn làm sao thế, hắn nói Cố Tương và Tào Úy Ninh sắp thành thân rồi. Hắn nói tuy hắn cảm thấy có chút không vui vì Cố Tương hắn một tay nuôi dạy lại bị nam nhân khác 'dụ dỗ' đi, nhưng hắn cũng cảm thấy cao hứng khi Cố Tương đã có một gia đình chân chính.
BẠN ĐANG ĐỌC
〖Hoàn〗[Hành Thư/Tuấn Hạn] Chu mỹ nhân, cười một cái!
RandomĐây là những câu chuyện ngắn ngược ngọt hài dễ thương đan xen của CP Ôn Chu và CP Tuấn Hạn~ (。♡‿♡。) Nguyên tác: Thiên Nhai Khách - Priest. Tác giả: Hoa Diệc.