Lại qua thêm một tháng, bụng của Chu Tử Thư ngày một to hơn, thỉnh thoảng y sẽ cảm nhận được hài tử bên trong nghịch ngợm quấy phá khiến Chu Tử Thư vừa đau vừa hạnh phúc.
Chu Tử Thư yên lặng ngồi trước gương đồng để Ôn Khách Hành chải tóc cho y. Tay Ôn Khách Hành nhẹ nhàng cẩn thận sờ lên mái tóc đen tuyền như thác đổ, hắn vừa si mê vừa cảm thán nói.
"Tóc A Nhứ thật đẹp."
"Vậy sao?"
Chu Tử Thư không để tâm trả lời, tay y vuốt ve cái bụng lớn nặng trĩu. Sau đó, y như nhớ ra cái gì ngước đầu hỏi Ôn Khách Hành.
"Lão Ôn, hài tử này cũng đã được tám tháng rồi, nó cũng sắp chào đời..."
Chu Tử Thư nói tới đây đột nhiên im bặt lo lắng nhíu mày, Ôn Khách Hành thấy thế thì ôn nhu lên tiếng.
"Sao thế?"
Chu Tử Thư lo âu nhìn hắn, rầu rĩ trả lời.
"Chỉ là... Làm sao mà sinh a?"
"Phụt." Ôn Khách Hành không lường trước được mà bật cười, Chu Tử Thư thấy hắn cười như điên như dại thì tức giận đứng lên, đanh giọng quát.
"Buồn cười lắm sao?"
Ôn Khách Hành ngại ngùng sờ gáy, cố nén buồn cười vào lòng đi đến ôm eo Chu Tử Thư, giúp y xoa bụng cười cười nói.
"Chuyện này A Nhứ không cần lo, ta có cho người ra ngoài tìm hiểu về vấn đề đó rồi. Đợi đến khi ngươi sinh sẽ có người đến giúp, A Nhứ cứ yên tâm."
Dù Ôn Khách Hành nói vậy nhưng Chu Tử Thư vẫn không thể không lo lắng. Chu Tử Thư là một đại nam nhân, đến ý nghĩ mang thai y còn chưa nghĩ đến chứ nói chi là sinh bảo bảo. Phụ nữ đau đẻ thì y đã thấy nhiều, nhưng chính bản thân trải nghiệm thì Chu Tử Thư chưa từng nghĩ đến. Hỏi sao y không cảm thấy lo âu.
Ôn Khách Hành cẩn thận dìu y về giường, đỡ y ngồi xuống. Sau đó, hắn quỳ trước mặt Chu Tử Thư, yêu thương áp tai lên cái bụng to khẽ nói.
"Bảo bối có nghe phụ thân nói gì không?"
Chu Tử Thư thấy thế thì bật cười, khẽ mắng.
"Sao nó có thể nghe được?"
Vừa dứt câu thì bụng y chợt đau nhói, Chu Tử Thư nhíu mi ôm bụng nhìn Ôn Khách Hành đột nhiên rụt cổ, hớn hở hô lên.
"Hài tử đá ta kìa!"
Chu Tử Thư nhất thời quên đi cái đau ban nãy, vui vẻ nhìn Ôn Khách Hành độc thoại với hài tử đang ngoan ngoãn nằm trong bụng y.
Thai kỳ cũng đã được tám tháng, thời gian chào đón đứa bé cũng đã sắp đến gần. Tâm tình Chu Tử Thư vừa vui vừa sợ.
Ôn Khách Hành thấy y như thế thì đau lòng khôn nguôi, nhưng hắn ngoài trấn an dỗ dành y thì cũng không thể làm gì.
Những ngày gần đây, mọi người khuyên Chu Tử Thư nên đi lại nhiều một chút để thuận lợi cho việc sinh nở. Chu Tử Thư cũng không phải dạng người lười đi lại nên y cũng không ngại đi dạo đây đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
〖Hoàn〗[Hành Thư/Tuấn Hạn] Chu mỹ nhân, cười một cái!
RandomĐây là những câu chuyện ngắn ngược ngọt hài dễ thương đan xen của CP Ôn Chu và CP Tuấn Hạn~ (。♡‿♡。) Nguyên tác: Thiên Nhai Khách - Priest. Tác giả: Hoa Diệc.