Tiếng nến lách tách liên hồi hòa lẫn với âm thanh rên rỉ đứt quảng của Chu Tử Thư. Hai tay y bị thiết liên giam chặt không thể tự do cử động, hai chân vô lực chống lên lộ ra hậu huyệt đỏ tươi ướt át đang không ngừng co rút mời gọi. Thân trên lả lơi bán mở làm thân thể đỏ hồng càng thêm khiêu gợi.
Ôn Khách Hành ngồi trên ghế dựa trước giường nhìn Chu Tử Thư đang khó chịu vặn vẹo thấp giọng rên rỉ, hai chân chống cao khuất nhục hơi run rẩy. Ôn Khách Hành vô cùng hứng thú chống cằm xem biểu hiện của y, thấp giọng cười.
"A ưm~ hức."
Hậu huyệt căng chặt không ngừng co rút khiến dị vật trong cơ thể càng thêm có cơ hội tiến nhập vào. Chu Tử Thư vô pháp đẩy nó ra, vật lạ dưới thân không ngừng ma sát vào mị thịt khiến y khó chịu vặn mình, hai tay víu chặt vào chăn hòng giảm bớt khó chịu cùng quẫn bách. Cả người Chu Tử Thư bóng loáng yêu mị, Ôn Khách Hành chẹp miệng cảm thán nói.
"A Nhứ, nếu không chịu nổi nữa thì mở miệng xin ta đi, ta sẽ giúp ngươi."
Chu Tử Thư dường như không nghe thấy Ôn Khách Hành nói gì, tuy thân mình mệt mỏi nhưng y lại không thể dừng tiếng rên dâm đãng nơi cuống họng. Đôi lúc, y cũng nhịn không được mà tự phỉ nhổ mình nhưng y thật sự không nhịn được. Ngọn lửa dục vọng thiêu đốt tận phế phủ khiến y đánh mất đi lý trí, bụng dưới trướng đau muốn phóng xuất ra ngoài nhưng y chỉ có thể bất lực chịu đựng.
Ngọc trụ đang nằm trong hậu huyệt dường như cũng được Ôn Khách Hành tẩm ít Dẫn Tình Thủy. Càng ma sát y lại càng cảm thấy nóng bỏng, ham muốn trong lòng ngày một tăng cao. Nhưng Chu Tử Thư vẫn ngoan cố cắn răng chịu đựng, y không muốn mình phải mở miệng cầu xin Ôn Khách Hành ban phát phóng túng.
Chính Ôn Khách Hành cũng đã không nhịn được khi tận mắt nhìn mỹ nhân đang đáng thương vặn vẹo trên giường mình. Nhưng hắn lại muốn nhìn xem xem rốt cuộc Chu Tử Thư có thể nhịn được bao lâu.
Hắn không tin trên đời này lại có người chịu được nước Dẫn Tình.
"A ha ưm,...ư hưm ưm..."
Khóe mi Chu Tử Thư rất nhanh ứa nước, đôi mắt mông lung không còn tiêu cự nhìn chằm chằm mành giường, đôi môi ướt át hơi mấp mái bật ra tiếng rên quỷ mị. Trán phủ kín mồ hôi khiến tóc mai lơ tơ dán sát vào trán, chiếc cổ trắng nõn mập mờ để lại dấu hôn dâm đãng. Ôn Khách Hành nhếch môi trông đợi nhìn y.
Chu Tử Thư đã mất đi ý thức rồi...
"Cứu...cứu mạng..."
Thấy Chu Tử Thư nhỏ giọng thì thầm, Ôn Khách Hành không nghe rõ đứng dậy đi đến cạnh y, cúi người hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
〖Hoàn〗[Hành Thư/Tuấn Hạn] Chu mỹ nhân, cười một cái!
RandomĐây là những câu chuyện ngắn ngược ngọt hài dễ thương đan xen của CP Ôn Chu và CP Tuấn Hạn~ (。♡‿♡。) Nguyên tác: Thiên Nhai Khách - Priest. Tác giả: Hoa Diệc.