60. [ABO] Tự Trong Tâm (3)

2.2K 262 95
                                    

Vừa nghe Chu Tử Thư nói mình đau bụng, Ôn Khách Hành liền mất đi bình tĩnh. Hắn nắm chặt tay y hòng muốn giúp y an tâm, dù bản thân Ôn Khách Hành cũng lo sợ không kém nhưng hắn vẫn cố gắng trấn an Chu Tử Thư.

"A Nhứ, đừng sợ, chịu đựng một chút!"

Chu Tử Thư cắn chặt môi dưới, cái trán bóng loáng phủ đầy môi hôi lạnh. Ôn Khách Hành đau xót nhíu mày, cẩn thận đặt tay lên bụng y, chậm rãi truyền nội lực của mình vào.

Đột nhiên giận dỗi chạy đi làm gì không biết! Ôn Khách Hành tự mắng chính mình. Chu Tử Thư đang mang thai, đây là lúc y cần người bên cạnh nhất, vậy mà hắn lại giở tính trẻ con, giận hờn vu vơ. Vô tình khiến y phải chịu đau đớn như vậy, nếu hài tử mà có chuyện gì thì hắn nhất định sẽ hối hận cả đời!

"A Nhứ, ngươi đừng có chuyện gì." Ôn Khách Hành lo lắng nói với y. Chu Tử Thư do đã được Ôn Khách Hành truyền nội lực, cơn đau vì thế mà đã giảm đi rất nhiều. Mắt thấy hắn dù lo âu nhưng vẫn không quên lên tiếng an ủi mình, Chu Tử Thư liền nhịn không được mà mềm lòng, suy yếu nói.

"Ta làm sao lại có chuyện được? Tiểu tử ngốc."

Nghe Chu Tử Thư vẫn còn tâm tình nói giỡn, Ôn Khách Hành vừa thương vừa giận, bất đắc dĩ sờ lên đôi má lạnh lẽo của y.

"Ngươi đúng là miệng cứng lòng mềm."

Qua một lúc nữa, cơn đau nơi bụng đã hoàn toàn tan biến. Chu Tử Thư mệt mỏi ngồi dậy, Ôn Khách Hành lập tức đỡ lấy y, giúp y lót gối sau lưng, không bị khó chịu. Chu Tử Thư chăm chú nhìn vẻ mặt nghiêm túc săn sóc của Ôn Khách Hành, đáy lòng chợt ấm áp. Chu Tử Thư nhịn không được vươn tay véo má hắn, nói.

"Không phải giận ta sao? Còn chạy đi uống rượu?"

Ôn Khách Hành lúc này mới giật mình, hắn nhanh chóng cúi người ngửi ngửi tay áo mình, ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi Chu Tử Thư, "Đâu có mùi rượu! Sao ngươi biết?"

Chu Tử Thư nhướng mày, đắc ý lập lại, "Đúng vậy, sao ta lại biết?"

Ôn Khách Hành lúc này mới nhận ra Chu Tử Thư lại đang chơi mình, hôm nay hắn vốn dĩ có đi nhấp môi một chút. Vì sợ y không vui, nên hắn đã cố ý không lưu lại mùi rượu. Lúc về đây, trước khi vào phòng, Ôn Khách Hành cũng đã kiểm tra thân thể mình một lượt, hoàn toàn không có vấn đề gì.

Thời điểm đi vào, vì thấy hiện trạng bất ổn của Chu Tử Thư nên hắn tâm sinh sợ hãi, ý nghĩ gì đó cũng bay sạch mất. Vừa nghe y hỏi, Ôn Khách Hành liền theo quán tính ngửi ngửi nhằm muốn xác nhận, hoàn toàn không biết ai kia lại đang thử hắn.

Ôn Khách Hành đột nhiên cảm thấy thật thất bại, hắn hít lấy hít để mấy ngụm khí lạnh, bất lực vì không thể làm gì, đưa tay chỉ về phía y, hô lên, "Chu Tử Thư, ngươi gạt người!!"

Chu Tử Thư cúi đầu nhíu mi, giả vờ đau đớn than vãn, "Ây da, ta đau bụng quá."

Ôn Khách Hành thấy y lại bắt đầu bày trò, hắn hít mạnh một hơi nuốt xuống nghẹn uất trong lòng. Chấp nhận xuống nước nói.

"Thôi được rồi, là ta sai, ta trăm sai ngàn sai, ngay cả thở cũng đã sai rồi."

Chu Tử Thư nhếch môi, khẽ liếc mắt thâm ý nhìn Ôn Khách Hành, "Lão Ôn, qua đây."

〖Hoàn〗[Hành Thư/Tuấn Hạn] Chu mỹ nhân, cười một cái!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ