chap 33

1.7K 216 25
                                    

Yoriichi đứng trên một ngọn cây cao nhất ở trung tâm khu rừng, Rimuru vạch ra một vòng tròn phạm vi được đánh dấu bằng hơi nước trong không khí, nếu có dao động bất thường hoặc Rimuru ra khỏi khu vực kiểm soát, Yoriichi sẽ lập tức ứng cứu.

Tiếng chuông trên chân kêu lên leng keng đánh dấu vị trí di chuyển của Rimuru, cậu vừa chạy ngang qua vị trí của anh, vừa đi vừa đặt bẫy.

Trong một ngày, Rimuru gần như có thể thành thục phách tâm với 201 cây kim, giảm nhẹ trọng lực và cải tạo đất của thổ linh, thử được sơ lược ' tỏa băng tinh' trên phạm vi 1/9 cánh rừng.

Bây giờ, một mình Rimuru tay không tấc sắt sẽ tập kích một số lượng nhỏ quỷ, tiến hành thử nghiệm...

Tiếng cười ghê rợn đuổi theo ở đằng sau lưng, Rimuru lẩm bẩm gì đó rồi nhảy lên một cành cây.

" Đợt đầu tiên... tỏa băng tinh..."

Nhiệt độ không khí bị hạ xuống một cách triệt để, một nhóm quỷ đằng sau Rimuru bị đông cứng chân, đột nhiên có thêm một vài tiếng xào xạc ở phía sau lưng mình, Rimuru chỉ kịp đông cứng đám kia tạm thời, chính mình chạy đi.

Còn khoảng 37 phút trước khi Yoriichi ra tay dọn sạch đám này.

Cậu phải hành động nhanh một chút...

Không cầm cự được lâu, nếu cứ kéo dài sẽ vô cùng bất lợi, Rimuru vừa chạy vừa nghĩ, nếu đông quá thì cứ đánh úp trước đã...

Cậu kiềm lại nhịp thở, tiếng chuông trên chân cũng không kêu nữa...Trước mặt có một nhóm, Rimuru trước tiên giữ sức, vậy nên...

39 cây đinh được từ trong bụi cây lập tức điên cuồng phóng ra, trực tiếp ghim vào chúng vào cây trong trạng thái ngơ ngẩn...Rimuru đóng chúng trên cây, móc từ trong túi ra một thứ bột màu trắng rồi nhét thẳng vào miệng từng kẻ, kế đến thả một chút dấu hiệu cho Yoriichi đến diệt gọn.

Cậu không có vũ khí, chỉ đành nhờ anh ấy dọn dẹp một chút thôi.

" Xin lỗi nhé, anh ấy sẽ đến thanh tẩy các ngươi ngay thôi"

Cậu vừa đi là anh ấy đến, nhìn đám quỷ bị nhét bột tử đằng vào miệng, Yoriichi không khỏi lắc đầu. Không cần anh ấy, đám này cũng bị ngộ độc mà chết.

Rimuru... ác ghê...

Không đợi Yoriichi trầm trồ về mức độ 'tàn nhẫn' của Rimuru, cậu ta phi như điên trong cái tối tăm của khu rừng, phách tâm chỉ còn lại 162 cây kim, bột tử đằng cũng không còn nhiều.

Nói thế thôi nhưng Rimuru đang khóc ròng rồi, bột tử đằng là Isora trước khi đã làm cho cậu, cho đám thịt nhầy đó ăn thật phí của trời mà!!!

Máu nóng của Rimuru dồn lên não, hạn chế dùng kim băng lại, cậu ngưng tụ một thanh kiếm trong tay, chuẩn bị ứng chiến với kẻ địch.

Thổ linh trong đầu nhắc nhở Rimuru rằng có dao động trong đất, và hướng tây nam, hãy cẩn thận.

Cậu không nói một lời tức khắc đóng một lớp băng dày dưới chân mình, thật dày, thật cứng, đồng thời di chuyển 73 cây kim ẩn đi, số còn lại lựa chọn góc độ mà đặt vào.

Mong ước của taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ