Chương 111: Giây phút hạnh phúc của anh và em.....- Bí mật của Lộc Hàm và Bạch Trú!
Ông xã?
Nghe anh nói thế, gương mặt Biện Bạch Hiền lập tức biến thành một trái cà chua, cậu nhìn bộ dáng đắc ý kia của anh, trong lòng lại mơ hồ có chút âu khí.
Tại sao anh có thể bình tĩnh nói ra những lời như thế? Anh chẳng lẽ một chút cũng không khẩn trương sao?
"Cái . . . . . . Cái gì ông xã, anh đừng nói hưu nói vượn, em còn chưa gả cho anh !" cậu nhắm mắt nói đến đây vốn định nổi giận anh, nhưng là lời nói mới vừa vặn vừa ra khỏi miệng, đã cảm thấy mình siêu cấp mất thể diện.
Mà Phác Xán Liệt nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ của cậu, trong lòng không khỏi nhộn nhạo cảm thấy thật hạnh phúc.
"Làm cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi, con trai cũng đã sinh, hơn nữa ngày hôm qua em vừa thổ lộ với anh, còn cầu hôn anh, anh cũng đã đáp ứng em, vậy mà vừa nãy em lại nói như vậy. . . . . . Nên phạt!"
Nên phạt?
Biện Bạch Hiền nghe được hai chữ này, không khỏi bắt đầu khẩn trương.
"Anh nghĩ làm gì?Anh không phải muốn làm loạn chứ!"
"Yên tâm đi, anh sẽ có giới hạn!" Anh nói xong, tay phải lại một lần nữa đưa vào bên trong quần áo của cậu, vuốt ve da thịt bóng loáng của cậu, từ từ hướng lên, cuối cùng dừng lại ở trước ngực của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Cái người này còn nói có chừng mực? Đem tay anh bỏ ra, không nên đụng em!" Biện Bạch Hiền hốt hoảng nói xong, nhưng thân thể cũng là không nhúc nhích, thậm chí, trong nháy mắt giống như phát hỏa, bắt đầu từ từ nóng lên, nóng lên, không ngừng ấm lên.
"Biện Bạch Hiền, không cho phép cự tuyệt anh, nếu để cho anh hôn em một cái. . . . . . Liền xong. . . . . ." Anh chậm rãi nói xong, thanh âm tràn đầy ý đồ dụ dỗ, làm cho không người nào có thể mở miệng cự tuyệt.
"Ừ!" Biện Bạch Hiền nhẹ nhàng đáp ứng, từ từ nhắm lại hai mắt, ngay cả mình cũng kinh ngạc tại sao lại có thể như vậy thuận theo anh.
Phác Xán Liệt nhìn cậu từ từ khép mắt lại, khóe miệng vui vẻ từ từ giơ lên, sau đó từ từ hạ thân thể mình trên người cậu, tận lực không để cho thân thể nặng nề của mình đè ép cậu, làm cậu bị thương, nhưng là môi lại càng ngày càng đến gần, càng ngày càng đến gần, cuối cùng từ từ đụng vào, thật sâu hôn, hưởng thụ giờ phút hạnh phúc này.
Nhưng là đột nhiên. . . . . .
"cốc, cốc, cốc!"
Ba tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt không khí hạnh phúc.
Biện Bạch Hiền nghe được âm thanh, đột nhiên mở hai mắt ra, đôi tay chợt khước từ thân thể của anh, bắt đầu hốt hoảng giãy giụa.
"Ưm ưm ưm. . . . . . Ưm ưm ưm. . . . . ."
'Có người gõ cửa. . . . . . Buông em ra. . . . . . '
Cậu muốn nói ra những lời này, nhưng là miệng bị hắn phong tỏa, hoàn toàn không phát ra được thanh âm nào.
' Ưm ưm ưm. . . . . .. . ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Longfic/ Edit ] ( ChanBaek ) Bố tới rồi!!! Cha chạy mau!! (Phần 1)
FanficTrích đoạn 1: "Cha, cha, bố tới!" "Cái gì? Anh ta ở đâu?" "Đang ở cửa" "Bảo bối, con nghe cha nói, chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nhưng mà chạy trốn cũng rất quan trọng." "Hả? Vậy phải bình tĩnh hay chạy trốn?" "Ngốc...