Phác Tuấn Miên và Biện Bạch Hiền nghe tiếng hô của hắn, khiếp sợ nhìn mặt hắn tức giận.
"Biện Bạch Hiền. Em đi ra ngoài cho anh!" Hắn đột nhiên ra lệnh.
"Tại sao? Em không muốn ra ngoài!" Biện Bạch Hiền quật cường cự tuyệt.
"Anh muốn em ra ngoài ngay. Lập tức, lập tức!" Phác Xán Liệt tức giận ra lệnh, cũng đưa tay phải chỉ ra bên ngoài cửa phòng.
"Em không muốn!" Biện Bạch Hiền hoàn toàn không e ngại hắn.
Hai tay Phác Xán Liệt nắm chặt thành quả đấm, tức giận khẽ run.
Vừa nhìn bộ dạng bọn họ liếc mắt đưa tình, nhìn mặt Biện Bạch Hiền đỏ bừng đối diện với hắn, bọn họ giống như một đôi tình nhân đang cãi yêu, sự phẫn nộ của hắn liền xông lên đầu, bình dấm chua trong nháy mắt lan tràn.
Đáng chết!
Hắn hiện tại có xung động giết người.
Phác Tuấn Miên ngồi một bên xem kịch hay, không khỏi mở miệng, lắm mồm nói, "Xem ra. . . . . . Người nào đó là đang ghen!"
Ghen?
Người nào đó?
Hai mắt Biện Bạch Hiền đột nhiên nhìn về phía Phác Xán Liệt đang tức giận, to gan nói, "Anh ghen? Cũng bởi vì em nói mấy câu với anh ấy?"
". . . . . ." Phác Xán Liệt trầm mặc, chân mày rối rắm cau chặt.
"A. . . . . . Ha ha ha. . . . . ." Biện Bạch Hiền đột nhiên chê cười, sau đó châm chọc nói, "Anh ghen cái gì , anh không phải nói vĩnh viễn đều không muốn chạm vào em sao? Anh không phải nói em về sau ngủ ở phòng Thế Huân sao? Anh và em đã vạch rõ giới hạn, anh ghen cái gì chứ?" Cậu cố ý chọc giận hắn, nhưng tại sao cậu phải làm như vậy? Ngay cả bản thân cậu cũng không biết nguyên nhân, chính là rất tức giận.
Lửa giận của Phác Xán Liệt sắp không kiểm soát được, lại nghe cậu nói như vậy, hắn thật muốn lập tức đem cậu tới phòng ngủ, hung hăng chà đạp thân thể cậu, nhưng là. . . . . . Hắn không thể làm như vậy, hắn không thể đụng vào cậu, cho tới khi Thế Huân bình phục, hắn không thể để cho cậu mang thai.
"Em cút ra ngoài cho anh!" Hắn lớn rống, chấn thiên động địa.
Biện Bạch Hiền hơi có chút sợ, trái tim đột nhiên run lên.
Mà Phác Tuấn Miên ngồi một bên thấy không khí tựa hồ có chút không đúng, lập tức đứng lên, cười đùa giỡn nói, "Ta nói đệ đệ, đây chính là em không đúng. Đối đãi với vợ yêu nhất định phải dịu dàng, sao em có thể đuổi cậu ấy ra khỏi phòng? Chẳng lẽ cơ thể em có vấn đề gì sao? Không bằng cùng nói cho anh biết? Nếu quả thật trên cơ thể có vấn đề, vậy em không cần lo lắng, trên phương diện này anh chính là chuyên gia, tuyệt đối làm cho em ' khoẻ mạnh như xưa '!"
Trong nháy mắt!
Hai mắt tức giận của Phác Xán Liệt trừng tới hắn, tức giận chẳng những không giảm, ngược lại càng thêm dâng trào.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Longfic/ Edit ] ( ChanBaek ) Bố tới rồi!!! Cha chạy mau!! (Phần 1)
FanficTrích đoạn 1: "Cha, cha, bố tới!" "Cái gì? Anh ta ở đâu?" "Đang ở cửa" "Bảo bối, con nghe cha nói, chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh. Nhưng mà chạy trốn cũng rất quan trọng." "Hả? Vậy phải bình tĩnh hay chạy trốn?" "Ngốc...