309. TÂM TƯ TINH TẾ

1.2K 77 1
                                    

Edited by Bà Còm in Wattpad


Khách quá nhiều nên Cố gia phải dựng hỉ lều từ phủ Uy Ninh Hầu tới phủ Võ Ninh Hầu, lều lụa đỏ thật lớn bao phủ cả bảy tám sân của tiền viện hai bên. Các thính đường sương phòng đều mở rộng cửa bày tiệc rượu, số lượng bàn tiệc sớm đã vượt qua một trăm. Trong đó, ngoại trừ thân bằng thế giao thì không ít khách khứa chỉ tới để thiết lập giao tình, cho nên dĩ nhiên có chút rồng rắn hỗn tạp. Khổ nỗi ngày vui như vậy, người đến tặng quà đâu thể đuổi về, vì thế sau khi tặng lễ, chỉ cần viết xuống tên họ chức quan trên giấy hỉ đỏ là có thể ngồi vào bàn tiệc uống chén rượu mừng.

Năm xưa Thái Thượng Hoàng giành được thiên hạ đã phong quan không ít, mặc dù sau đó dẹp sạch một số, nhưng các bộ viện trung ương và những nha môn thanh nhàn thì số quan viên văn võ vẫn có mấy ngàn. Sau khi Hoàng đế Trần Vĩnh vào chỗ, ông có tâm dọn sạch lần nữa nhưng rốt cuộc vẫn còn trong giai đoạn trù bị. Vì thế các quan viên tuy mang tiếng là đồng liêu hiện giờ ngồi chung bàn nhưng phần lớn không quen nhau lắm, không ít người thừa cơ hội này lôi kéo kết bạn. Đây cũng là đặc trưng của các buổi hôn tang hỉ sự trong gia đình giàu có, người tới giúp đỡ mang theo vô số nguyên nhân. Loại chuyện kết giao nhân mạch nói nghe dễ nhưng làm rất khó, các vị quan hàn môn xưa nay khó có được cơ hội, còn các vị quan phú hộ cũng không có khả năng múa may bó lớn tiền vàng để leo lên quyền quý, loại tiệc tùng đông đảo này là hợp thời nhất.

Cho nên, tại một bàn tiệc ở tiểu khóa viện phía Tây tiền viện của phủ Võ Ninh Hầu, một quan viên trung niên gầy đét để bộ râu chuột thưa thớt đang thần bí liệt kê từng quan quân xuất thân từ Quy Đức phủ hiện giờ nhận được tiền đồ gì, đằng hắng một tiếng rồi nói: “Trước đây Thái Tử phi điện hạ lập được công lớn, hơn nữa sinh hạ Hoàng trưởng tôn và hiện giờ lại có tin vui, thêm mấy tháng nữa là lâm bồn, đừng nói Thái tử gia tôn trọng cỡ nào, ngay cả Thái Thượng Hoàng cùng Hoàng Thượng Hoàng Hậu ai mà không yêu quý? Nếu không nhờ thế, cha huynh Thái tử phi kinh nghiệm còn nông cạn, làm sao có thể mỗi người tự mình đảm đương một cõi? Càng không cần nhắc đến những quân hộ xuất thân từ Quy Đức phủ! Nói một câu lộ liễu, bên ngoài đã sớm có lời đồn đãi, nếu không nhờ Thái Tử phi điện hạ, vị trí Đông Cung của Thái Tử gia không tới nhẹ nhàng như vậy!”

Lời này vừa nói ra, các quan nhỏ giữ chức vụ không quan trọng ngồi chung bàn tiệc tuy có sắc mặt khác nhau nhưng không một ai phản bác. Thấy đoàn người đều cam chịu, gã râu chuột kia cười ha hả nói tiếp: “Chẳng qua, Thái Tử điện hạ xưa nay cẩn thận, bằng không đâu thể bị người ta coi là con mọt sách. Trước mắt tuy điện hạ chỉ lãnh nhiệm vụ giám thị tông thất học hành, ngoài ra hiếm khi lộ diện, nhưng muốn đầu nhập vào Đông Cung lại không phải dễ dàng như vậy. Chức quan chúng ta nhỏ bé, nếu muốn bám vào thì còn phải tìm lối tắt.”

“Vi huynh, thật ra huynh nói xem phải tìm lối tắt thế nào?”

“Đương nhiên là từ những quan quân xuất thân ở Quy Đức phủ. Bọn họ đều là đồng hương của Thái Tử phi điện hạ, tương lai dĩ nhiên vẫn tiếp tục bò lên cao. Đặc biệt là vị Triệu Chỉ huy mới về từ Nô Nhi Cán vệ được Hoàng thượng vô cùng ngợi khen. Y đã từng cùng với Thái Tử phi điện hạ. . .  hắc hắc, tình như huynh muội, lên chức lại mau, tiền đồ tương lai  không thể hạn lượng! Căn bếp lạnh này người khác chưa kịp nhóm lửa, chúng ta giành trước ra chút sức lực, vậy chẳng phải tốt hơn nhiều so với một đám ngây ngốc chờ bám vào Đông Cung?”

[Edit - Hoàn Phần 2] VINH HOA PHÚ QUÝ - Phủ ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ