"Tom, anh về rồi..." Harry mơ mơ màng màng mở mắt, màu xanh trong đôi mắt hiện vẻ uể oải, mê man.
Tom nhẹ gật đầu, ngồi xuống bên cạnh Harry, ôm lấy nó, nhỏ giọng nói: "Ta ôm em về phòng ngủ. Lần sau nếu ta về muộn, em đừng chờ nữa."
"Không được, hôm nay là sinh nhật anh!" Harry cười, nhìn đồng hồ, "Cũng may, chưa qua!" Nó nói xong nhanh tay cắm nến lên bánh sinh nhật, đốt lửa, sau đó quay đầu nhìn Tom, "Anh ước đi."
"Ta ước..." Tom nhắm mắt lại, nhỏ giọng thì thào, "...có thể mau chóng kết hôn với Harry."
"Cái... gì?" Harry kinh ngạc nhìn Tom.
Mà Tom mỉm cười một hơi thổi tắt tất cả ngọn nến, cầm lấy dao nĩa cắt miếng bánh có chữ 'Tom' đưa cho Harry, "Ăn đi."
"Ừ." Harry cười nhận lấy, hai người đều ăn một miếng bánh ngọt, rồi cùng ăn hết đồ trên bàn dù đã được ếm bùa giữ ấm, nhưng do để lâu nên có chút nguội lạnh.
"Tom." Ăn được một nửa, Harry mới ngẩng đầu nhìn Tom mở miệng, "Em ngửi thấy trên người anh có mùi thơm của con gái. Hơn nữa..." Tay nó vươn qua bàn, nhón một sợi tóc màu vàng trên bờ vai hắn, "...còn có cái này."
"Ta..." Tom hít một hơi thật sâu, "Ta không hề làm gì, Harry."
"Em biết." Harry bình tĩnh nói, thái độ dần trở nên nghiêm túc: "Không nên làm tổn thương một cô gái thích anh, Tom."
"Ta không lừa gạt cô ả bất cứ chuyện gì." Tom nhíu mày, "Cho tới bây giờ, ta chưa từng nói thích hay muốn kết hôn với cô ả. Tất cả đều do cô ả đơn phương mà thôi."
"Nhưng mà anh khiến cô ta hiểu lầm." Harry lập tức phát hiện hàm ý trong lời nói của Tom, "Chẳng lẽ anh không cảm thấy làm như vậy hơi quá đáng sao?" Khựng lại, Harry thở dài, "Được rồi, cho dù tất cả đều là cô ta tự nguyện, nhưng anh không sợ Huggers sẽ trả thù sao?"
"Nếu như đến lúc đó lão ta còn đủ năng lực trả thù." Tom giả cười, "Em không cho rằng người có thể ngồi vào vị trí Bộ trưởng Bộ Hợp tác quốc tế đều trong sạch đấy chứ?"
"Thời gian này anh bận rộn như vậy không phải chỉ bởi vì công việc?" Harry kinh ngạc, sau đó đột nhiên mở to hai mắt nhìn, thậm chí nó đã đặt dao nĩa trong tay xuống, "Gần đây Abraxas cũng rất bận, chẳng lẽ hai người chuẩn bị..."
"Suỵt, chỉ là để đề phòng thôi." Tom ngăn Harry nói tiếp, rồi hắn nhổm người lên, nghiêng qua mặt bàn, một tay nâng cằm Harry lên, hôn môi nó. "Tin tưởng ta, tất cả đều chỉ vì cuộc sống sau này của chúng ta tốt hơn mà thôi."
"Nhưng mà, cách làm như vậy, em cảm thấy có chút..." Harry lắc đầu, không còn cảm thấy đói bụng nữa.
"Harry, chẳng lẽ em thương xót cho cả nhà Huggers?" Tom cười nhạt, "Chẳng lẽ em thực sự cho rằng ta sẽ vì quyền lực mà bất chấp tất cả? Ta vốn chuẩn bị tan ca sẽ cùng em trải qua đêm Giáng Sinh và kỳ nghỉ Giáng Sinh. Nhưng mà, Huggers lấy một cái thiệp mời uy hiếp ta... Nếu như có thể, hoặc nên nói nếu như cấp trên của ta không phải là Huggers thì hôm nay ta có thể cùng em chuẩn bị bữa tiệc Giáng Sinh, thậm chí cùng làm bánh sinh nhật, sau đó cùng nhau chúc mừng mà không phải ăn những thức ăn nguội lạnh này vào nửa đêm." Hơi dừng lại, Tom mới đưa ra một kết luận vô tình: "Nếu như em thương hại cô ả Huggers kia, thì nên trách cứ ba cô ta. Chính ba cô ả là người tạo ra cục diện này."
BẠN ĐANG ĐỌC
[TomHar] Trường Sinh Linh Giá
General FictionTác giả: Cố Phán Nhược Thiển Tên gốc: Hồn khí Pairing: Tom Riddle/Harry Potter Số chương: 144 chương Tình trạng bản edit: Hoàn ================================================================================== Giới thiệu vắn tắt: Tom Riddle - Tất c...