Không nhận thêm được tin tức hữu dụng nào, Thẩm gia Tam tiểu thư xoay người, sự tức giận cố nén trong lòng bấy lâu đã được bạo phát sau khi trở về sân nhà của mình.Nhất thời, hàng loạt đồ sành hàng sứ rơi xuống đất vỡ vụn thành từng mảnh, bọn nha hòan trong phòng nhất thời tất cả đều câm như hến.
Thẩm Nghiên Huyên trong lòng đã biết kể từ khi nàng nhận được tin tức Thẩm Nghiên Tịch đã được đón về phủ, thì nhất định sẽ không có việc gì tốt đến với nàng, đặc biệt là mỗi khi nghĩ đến con ma ốm đáng chết thuở nhỏ đã được đính hôn cùng Thất điện hạ thì càng khó chịu, muốn phát hoả a.
Mấy ngày nay, ngày ngày nàng phải cực khổ để diễn tròn vai tỷ muội tình thâm cùng Thẩm Nghiên Tịch, từ sáng đến tối đều không ngừng dò xét tìm kiếm, song trước sau như một vẫn không tìm thấy bóng dáng của tín vật đính hôn, hơn nữa, vô luận nàng cố gắng thân cận như thế nào đi nữa, con tiện nhân kia lúc nào cũng trưng ra một bộ dáng không mặn không nhạt, khúm núm nhát gan, đúng là một con nha đầu sơn dã nhát như thỏ đế chưa từng trải việc đời!
Chỉ bằng cô ta, làm sao có thể xứng lứa vừa đôi với Thất điện hạ phong trần tuấn dật trong lòng nàng chứ?
'Choang' một tiếng, một chiếc bình sứ tinh xảo lại bị ném rơi vỡ vụn trên nền đất, Thẩm Nghiên Huyên rốt cuộc cũng đã phát tiết đủ rồi, động tác hơi dừng lại nhìn ra phía xa, thở hồng hộc, khuôn mặt dự tợn càng lộ vẻ âm trầm.
Đám nha hoàn nãy giờ ở cạnh bên vô cùng im lặng không dám thở mạnh. Thời gian trôi qua trong tĩnh lặng, rốt cuộc vào lúc này đại nha hoàn mới lấy lại được dũng khí, cẩn trọng bước tới an ủi:
"Tiểu thư ngàn vạn lần chớ vì một người không đáng mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Nên biết, người mới chính là tiểu thư cành vàng lá ngọc quý báu, được sủng ái nhất phủ Tể tướng này, dõi mắt khắp các phủ đệ này, cũng ít có thiên kim nào có thể sánh được với tiểu thư. Nhị tiểu thư này lấy cái gì mà đòi hơn tiểu thư chứ? Cho dù có hôn ước thì đã sao? Với bộ dạng đó, sao có thể vừa mắt Thất điện hạ? Chỉ cần Thất điện hạ không thích nàng ta, hoàng thượng lại sủng ái Thất điện hạ như vậy, hôn sự này ít nhiều cũng không thể thành được."
Ánh mắt Thẩm Nghiên Huyên lóe lên, hung hăng trừng mắt nhìn nha hoàn một cái, cả giận nói:
"Ngươi thì biết cái gì? Hôn sự này mà bị hủy, lập tức không ít tiện nhân xông vào tranh đoạt cái vị trí vương phi này."
Nàng không ngừng nguyền rủa Thẩm Nghiên Tịch, sao nó lại không chết dẫm chết quách ở bên ngoài cho xong, nhưng trên thực tế, nếu một ngày còn chưa tìm thấy tín vật năm đó thì nàng cũng không hy vọng Thẩm Nghiên Tịch chết đi.
"Những người kia nào có thể là đối thủ của tiểu thư chứ? Người là đích tiểu thư của phủ Tể tướng, lại có hoàng hậu..."
Nha hoàn liền không ngừng khuyên nhủ an ủi, nhưng lời này vừa nói ra khỏi miệng, nàng lập tức bừng tỉnh, cuống quýt cúi đầu không dám nhìn vào ánh mắt âm hiểm của chủ tử, trên trán đã rỉ ra không ít mồ hôi lạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Độc phi của Vương gia yêu nghiệt.
Historical Fiction( Hoàn ) Ông trời thật khéo se duyên, oan gia nhưng lại yêu nhau, mà còn là yêu chung thủy, sủng nương tử tới tận trời. Nàng là nhị tiểu thư của tướng phủ nhưng từ nhỏ hay đau bệnh nên được đưa vào phật môn để nuôi dưỡng tưởng chừng nàng sẽ sống đượ...