14. Nụ hôn của Taein

3K 137 18
                                    

Khi trốn sau một cái cây lớn, Yoogeun đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng. Đó là linh cảm bằng trực giác. Yoogeun ngồi thụp xuống. Thân cây rậm rạp bị đốn hạ gọn gàng trong giây tiếp theo. Một quái thú đang cưỡi con ngựa bằng xương vung lên thanh kiếm gỉ. Nếu cậu ấy tránh nó muộn hơn một chút, eo của Yoogeun sẽ bị cắt làm đôi cùng với cái cây đó. Cơ thể cậu chuyển động trước khi cậu kịp suy nghĩ. Cậu nhắm súng vào kẻ thù và bắn liên tiếp. 

Pằng! Pằng! Pằng! Một viên đạn găm vào ngực dị nhân nhưng không gây nhiều sát thương. Kẻ thù dừng lại một chút trước khi tấn công lần nữa. Hắn không thể từ bỏ chỉ vì vết thương không lớn. Yoogeun bóp cò một cách máy móc. Một bìa đạn nhanh chóng hết sạch. Cậu ấy phải nạp đạn lại. Không rời mắt khỏi dị nhân đang đến gần, cậu lần mò tìm chiếc bao da. Lợi dụng điều này, dị nhân nhanh chóng vung thanh kiếm có kích thước bằng cả con người lên.

Ngay lúc đó, ai đó đã vòng tay qua eo Yoogeun và nhấc bổng cậu lên. Thanh kiếm khổng lồ đâm vào chỗ Yoogeun đã đứng lúc nãy. Cậu nghe thấy một tiếng tặc lưỡi trầm thấp.

"Đó là lý do tại sao tôi đã nói với anh ấy rằng đừng mang theo Guide."

Taein ôm Yoogeun về phía mình và tránh xa kẻ thù. Khung cảnh chiến trường vụt qua. Vòng tay đang ôm chặt eo của Taein ẩm ướt một cách kỳ lạ. Yoogeun quay đầu nhìn lại trong khi cậu đang bị treo lơ lửng. Cẳng tay của Taein bị cắt bởi thanh kiếm và chiếc áo sơ mi đã bị rách và loang lổ vết máu.

"Phó chỉ huy trưởng."

Yoogeun vùng vẫy đôi chân. Lông mày của Taein nhíu lại.

"Hãy nằm yên đi."

"Phó chỉ huy trưởng, chờ đã!"

Cuối cùng, Taein thô bạo đặt cậu xuống một tảng đá phẳng. Anh ấy dùng tay vỗ nhẹ vào mặt Yoogeun vài lần sau khi buông cậu ra như thể đang bực bội.

"Anh bị thương rồi."

"Không có gì."

"Tôi sẽ guiding cho anh."

"Không cần thiết. Hãy trốn khỏi tầm nhìn. Đừng làm thêm việc không cần thiết, tôi đi đây."

Taein đơn phương kết thúc cuộc nói chuyện và quay lưng lại.

"Anh!!"

Yoogeun cao giọng sau lưng anh. Bước chân của Taein dừng lại.

"Điều duy nhất tôi có thể làm ở đây là guiding, nhưng anh lại bảo là đừng làm vậy? Anh luôn đối xử với tôi như thể không có gì. Nhưng tôi không biết ai mới là người đang thực sự ngăn cản tôi làm bất cứ điều gì."

"Cậu có thể không? Guiding khẩn cấp ấy."

"Tôi đang đeo huy hiệu Guide và được trả tiền, nhưng nếu tôi thậm chí không thể làm điều đó, tôi sẽ bỏ việc."

"Ha."

Taein bật ra một tiếng cười nhỏ. Anh nhanh chóng quay lại và sải bước lên trước. Trong giây phút ngắn ngủi cậu không kịp chuẩn bị tâm lý, anh đã túm lấy cổ áo Yoogeun và nhấc cậu lên.

"Chẳng hạn như......"

Bỏ qua sự bối rối của Yoogeun, Taein nghiêng đầu và hôn cậu. Ngay khi môi họ chạm nhau, anh ấy liều lĩnh đưa lưỡi vào. Chóng mặt. Đó là cảm giác đầu tiên Taein cảm nhận được. 

[BL - Novel] Profundis/ Vực thẳmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ