🍇Chương 6: Chết rồi.

1.1K 57 1
                                    

Trans: Nàng fish.

Bộ dạng 'Hung thần ác sát' này của nàng trông vô cùng giống bọn giặc cướp chặn đường mà chàng gặp phải trên đường đi áp tiêu(*), nhưng người trước mặt lại có khuôn mặt phù dung, xinh đẹp thanh tú, môi đỏ má hồng, thậm chí, khi tức giận đôi mắt của nàng còn long lanh sáng ngời hơn.

(*) Áp tiêu: Áp tải, vận chuyển đồ số lượng lơn như buôn bán gì gì đó.

Trình Thiệu Đường cảm thấy buồn cười, nhưng sợ nàng cáu nên đành vội vàng nhịn xuống, ngoan ngoãn móc túi tiền trong người ra đưa cho nàng.

Lăng Ngọc giật lấy rồi lại trừng mắt với chàng, nàng mở miệng túi ra và nhìn vào trong....

Ôi, giỏi lắm! Thì ra vẫn còn một cục bạc vụn và vài tiền đồng, có thể thấy khi đó người này đã cho người ta mượn khá nhiều 'tiền rượu'.

Nàng cất túi tiền đi, lại nhìn bọc đồ trong tay 'tên phá của', không khỏi cằn nhằn: "Tuy nhà chúng ta chưa đến nỗi thiếu cơm ăn, nhưng dù gì cũng không phải nhà giàu sang phú quý, những thứ như đường với trà này chỉ là đồ tiêu khiển của người có tiền thôi, chúng ta không cần phải vô góp vui."

"Hơn nữa, nay nhị đệ đã đến tuổi rồi nên hôn sự không thể tiếp tục kéo dài nữa, chắc thiếp không nói thì trong lòng chàng cũng biết rõ tổ chức cưới xin phải tiêu tốn bao nhiêu tiền bạc."

"Huống chi, nương cũng dần có tuổi, còn bé Đá thì đang lúc tuổi ăn tuổi lớn, dù sao cũng phải chú ý thường xuyên hơn, chỗ tiền này giữ lại để dùng khi cần gấp."

"Chàng dãi gió dầm mưa để kiếm chút tiền này cũng đâu có dễ dàng gì, có khi còn phải liều cả mạng sống, đã thế rồi mà sao chàng không học cách tiết kiệm vậy!"

"Ta biết bọn chàng rất trọng tình nghĩa, mấy huynh đệ cùng nhau tụ tập ăn cơm uống rượu tán phét cũng chẳng phải chuyện gì to tát, thế nhưng rượu chẳng phải thứ tốt đẹp gì, uống nhiều không chỉ mệt người mà còn sinh sự. Lão Trương đầu thôn ấy, chẳng phải lúc lão ta đang ăn nhậu tưng bừng thì bỗng nghẻo luôn tại chỗ sao?"

"Đấy chính là bài học xương máu đó! Sao chàng không nghĩ mà xem, nếu chàng mà có mệnh hệ gì rồi để lại cô nhi quả phụ chúng ta, những tháng ngày sau đó chúng ta biết sống làm sao đây!"

Nói đến đây, nàng không kìm được mà nhớ lại những gian khổ của cô nhi quả phụ ở kiếp trước, càng không thể không nghĩ đến việc sau khi 'nàng của kiếp trước' chết đi, bà mẫu và nhi tử phải sống như thế nào.

Thoạt tiên, Trình Thiệu Đường bị những lời nói thấm thía của nàng làm cho mụ mị, chàng đột nhiên nảy sinh một loại cảm giác hoang đường, nàng như thể mẫu thân đang dạy dỗ nhi tử không hiểu chuyện là chàng vậy. Chàng muốn nói với nàng rằng, thực ra chàng không phải kẻ ham rượu, trước kia lúc tụ tập với đám huynh đệ cũng chỉ uống xoàng vài chén mà thôi. Vả lại, bài học kinh nghiệm về việc mê rượu hỏng việc chàng đã được tận mắt chứng kiến rất nhiều lần, nên làm sao chàng có thể để mình rơi vào trong được chứ.

Thế song, khi chàng trông thấy dáng vẻ đau đớn của nàng thì lại nuốt ngay những lời đã đến đầu môi xuống.

Khi đi về phía nàng rồi trông thấy vẻ mặt buồn bã của nàng, trái tim chàng chợt thắt lại, dừng bước, nghiêm túc nói với nàng rằng: "Ta sẽ không bỏ rơi các nàng đâu!"

🍇[Hoàn] Thê tử của bề tôi trung thành.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ