Edit: uyenchap210.
Lăng Ngọc thì càng nhìn càng thích, thằng bé chu đáo, nhớ lau sạch ghế rồi mới để bé Bùn ngồi. Tuy đôi khi hơi càm ràm lắm lời thật, nhưng câu nào cũng có lý, cũng vì muốn tốt cho bé Bùn.
Trình Thiệu Đường nhìn thần sắc vui vẻ trên mặt nàng mà trong lòng "lộp bộp": "Nàng nghĩ cái gì thế?"
Không phải như hắn nghĩ đó chứ? Nữ nhi còn nhỏ mà! Người làm mẹ này tính xa quá rồi!
"Thiếp có thể nghĩ gì được chứ? Được rồi, được rồi, không phải bảo là hẹn Chử đại nhân à? Cũng nên đi thôi, muộn nữa để người ta chờ không hay đâu." Lăng Ngọc nói.
Trình Thiệu Đường cau mày nhìn về phí đôi biểu huynh muội, cuối cùng đành bất đắc dĩ ra ngoài.
Thật ra Lăng Ngọc không có ý gì thật, bây giờ nữ nhi còn nhỏ, mà sau này có làm mai thì cũng phải xem con bé thích ai, dù sao cũng là chuyện của cả một đời người.
Ba tháng sau khi Thiệu Thụy được sắc lập làm Thái tử, Khải Nguyên đế lại hạ chỉ cần nữa, sắc phong hoàng trưởng tử Triệu Tuân làm Tuyên Vương, lại cách mấy ngày ngắn ngủi, Tuyên vương phi Phùng thị và Hoàng Hậu nương nương lần lượt có tin vui.
Khải Nguyên đế Triệu Uân vui sướng cực kỳ, hoàng hậu lại có thai lần nữa, cuối cùng cũng không uổng hắn vất vả một phen, đến ngày mà sinh hạ Tam hoàng tử, vậy mới đúng là trời chiều lòng người!
Còn về vấn đề nhi tử bằng tuổi cháu trai, việc nhỏ cỡ này, hắn không quan tâm.
Hoàng hậu mang thai rất ổn định, càng mong chờ ở đứa bé này, vốn cứ nghĩ đời này mình đã tận duyên với con cái, không ngờ trời cao lại ban cho một đứa con trai, bây giờ lại ban cho nàng một niềm vui lớn như vậy.
Nếu cái thai này là hoàng tử thì tất nhiên rất tốt, cũng coi như theo ước muốn của bệ hạ. Nhưng nếu hạ sinh một vị tiểu công chúa thì nàng vẫn rất vui.
Triệu Uân tới Phượng Tảo cung rất lâu, nhưng vì còn chính sự quấn thân nên phải rời đi.
Lúc này tâm trạng của hắn đang rất vui vẻ, thế nên cũng không cần liễn, cứ chắp tay sau lưng bước nhanh trên đường, từ xa đã có đội thị vệ tuần tra cúi đầu hành lễ, hắn nhanh chân đi lướt qua bọn hạ, nhưng rồi đột nhiên dừng lại, quay người nhìn một chằm chằm một vị trả tuổi nhất trong đó, nói: "Ngươi đi theo trẫm!"
"Tuân lệnh!" Thị vệ trẻ tuổi chắp tay thưa, trước ánh mắt kinh ngạc của đồng liêu mà đi theo sau lưng Triệu Uân vào Ngự Thư Phòng.
"Trẫm không biết đường đường là thế tử Trấn Quốc công mà cũng phải làm thị vệ trong cung cấm đấy." Triệu Uân ngồi trên ngôi báu, từ trên cao nhìn xuống thị vệ trẻ tuổi kia.
Trình Lỗi biết mình đã bị bắt thì lập tức cười nịnh: "Bệ hạ một ngày trăm công nghìn việc, việc nhỏ cỡ này, tất nhiên Chử đại nhân sẽ không tấu lên ngự tiền rồi ạ."
"Trình Thiệu Đường cũng đồng ý?" Triệu Uân không tin.
"Tất nhiên là được cha đồng ý ạ."
Triệu Uân nhìn hắn một hồi, như có điều suy nghĩ mà gõ nhẹ lên ngự án, đột nhiên bật cười: "Vậy cũng tốt, tiểu tử nhà ngươi cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên kiếm chút việc để làm rồi. Nhưng đường đường là thế tử mà chỉ làm một cấm vệ tuần tra nho nhỏ thì không tưởng tượng nổi, từ mai, người tới chỗ này của trẫm, trẫm sẽ sắp xếp việc cho ngươi."
BẠN ĐANG ĐỌC
🍇[Hoàn] Thê tử của bề tôi trung thành.
قصص عامةTên truyện: Thê tử của bề tôi trung thành. Thể loại: Cổ đại, trùng sinh. Số chương: 128 + 9NT. Gõ: Nàng fish 128c + uyenchap210 9c NT. Lưu ý xiu xíu: (*) Chú thích chữ. Thêm ở cuối đoạn có câu/từ cần chú thích. (**) Chú thích bằng hình ảnh. Thường đ...