Chương 73

24 1 0
                                    

Đèn đã tắt.

Trong môi trường tăm tối, mùi chăn bông lạ lẫm, Cố Thanh Sương miễn cưỡng nằm trong góc, gối đầu lên ngực người đàn ông, cuộn tròn như một quả bóng, mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi dính trên trán, nước da trắng nõn, không chút tỳ vết.

Ngón tay Hạ Tuy Trầm quyến luyến vuốt ve trên khuôn mặt cô, xúc cảm so với chạm lên ngọc còn tốt hơn nhiều, cứ như vậy họ đã thân mật được một khoảng thời gian.

“Hôm nay có thực sự là kỳ an toàn của em không?” Anh đột nhiên nhắc đến chuyện này, vòng tay qua ôm cô rồi đổi tư thế ngủ, tay còn lại đặt lên vòng eo thon thả của cô trong bóng tối, như đang mò mẫm tìm kiếm thứ gì đó.

Cố Thanh Sương gật gật đầu, nắm lấy những ngón tay thon dài của anh, nhẹ nhàng nói: “Trên mạng nói khả năng mang thai trong thời kỳ này là rất nhỏ … anh đừng lo lắng.”

Trước đó ở trong phòng tắm, Hạ Tuy Trầm đã bóc sáu gói, nhưng nhất thời không cầm chắc, đánh rơi mất mấy gói trong phòng tắm.

Chỉ còn lại hai cái, anh lo lắng sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn, liền chồng làm hai tầng bảo vệ. Đối cô mà nói, cảm thụ không có quá nhiều sự chênh lệch, nhưng mà một lần dùng hai cái, đối với Hạ Tuy Trầm mà nói nhất định là có bị ảnh hưởng.

Cuối cùng Cố Thanh Sương đột nhiên nhớ ra mình đang ở trong thời kỳ an toàn, cánh tay quàng qua cổ anh, mềm mại nói nhỏ.

Hạ Tuy Trầm nghe xong, hơi thở rõ ràng trở nên không ổn định, bên tai thở gấp, trong chuyện này, anh từng có ý nghĩ muốn có một đứa con, nhưng mỗi lần đều cẩn thận chuẩn bị biện pháp an toàn, có thể nhịn, sẽ không làm xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dày vò xong, sáu gói đều dùng hết, Cố Thanh Sương cũng xấu hổ nếu để anh xuống quầy tiếp tân lấy thêm.

Hai người nằm trên chiếc giường này để giết thời gian, hiếm khi nào vợ chồng mới được đoàn tụ một lần, đều không muốn ngủ, cô đang nói luyên thuyên mấy chuyện, thấy Hạ Tuy Trầm lại hỏi về kỳ an toàn, cô liền nằm xuống, ở bên tai anh phổ cập kiến thức về khoa học thêm một lần nữa.

Hạ Tuy Trầm dường như hiểu được ý tứ trong lời nói của cô, trong bóng tối cười: “Lá gan của em cũng không nhỏ.”

Cố Thanh Sương bị anh cười đến thẹn quá thành giận, cố ý nói: “Vậy coi như thiệt, lại không phải là em chiếm được tiện nghi.”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Một giây sau.

Cô đứng dậy muốn đi xuống nhưng lại bị ấn trở lại, sau lưng, Hạ Tuy Trầm đến nửa câu nói nhảm cũng không nói, trực tiếp kéo rơi chăn.

Cố Thanh Sương không muốn làm chuyện đó trên chiếc giường này, sợ môi trường khách sạn nói chung mất vệ sinh, nên trong bóng tối, cô nhẹ giọng bảo anh ôm mình vào phòng tắm. Hạ Tuy Trầm trong đáy mắt có cảm xúc mãnh liệt, nhìn cô chăm chú hồi lâu, cánh tay rắn chắc có lực trực tiếp ôm lấy cô, rừi giường.

Sắc trời ngoài cửa sổ sắp sáng, chút gió lạnh thổi tới, rèm cửa sổ màu trắng che khuất bóng người, mờ mờ ảo ảo, chỉ có thể phân biệt được bóng dáng hai người qua lớp vải màu xám nâu.

Mê ĐắmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ