Hắc y nhân đem Vũ Dương và Thương Duật rời khỏi Cầu Phúc Tự thì không lâu sau họ đã đặt chân xuống một biệt viện xa lạ.
Thương Duật hiện đang bị thương rất nặng, làm cho đám người kia không thể không cẩn thận đem viết thương xử lý thận trọng. Vì trước đó bọn họ đã cho mời một đại phu đến đây nên may mắn cũng không phải mất nhiều thời gian.
Từ khi đặt chân đến nơi này, Vũ Dương không nói lời nào, chỉ ngồi rất xa ở một bên lẳng lặng nhìn mọi người trong phòng bận rộn chiếu cố hắn. Tuy ánh mắt nhìn đến bọn họ nhưng không biết tâm nàng lại đang trôi dạt đến nơi nào. Nhìn thấy trước mắt là hình ảnh mọi người đang bận rộn chạy tới chạy lui, rồi lại từng thau nước trong đem vào đến khi trở ra đổi lại là một thau nước đầy máu, hai cảnh tượng đối lập làm cho nàng nhìn mà không biết phải sao, trái tim cũng theo đó dần dần chết lặng.
Trời sáng rồi lại tối....
Tâm nàng giờ cũng lạnh lẽo, giống như đang từ từ chết đi....
Nàng vẫn ngồi đó duy trì tư thế như cũ, hoàn toàn không hề nhận biết một ngày mới đã sang. Suốt tám canh giờ nàng tỉnh tọa một chỗ, hừng đông sớm đã lên cao nhưng dường như nàng một chút cũng không để ý.
Cho đến khi ánh nến một lần nữa được thắp lên, cho đến khi đại phu thở phào đứng dậy, bàn tay vốn đang siết chặt của nàng lúc này mới nới lỏng một chút. Điệp Vũ Dương tgiống như người từ trong mộng thức tỉnh, hoảng hốt đứng dậy:"Đại phu hắn thế nào rồi? Thế nào hả?"Thì ra từ trước giờ, nhân sinh nàng chưa từng rơi vào tình trạng chết lặng như thế bao giờ, lần này có lẽ vì quá mức khẩn trương, lại chi một lòng chuyên chú quan sát, sợ bỏ sót mỗi nhất cử nhất động của đại phu đang thay hắn chăm sóc vết thương cho hắn.
Ông ta hơi do dự nhìn sang Lãnh Mi, thấy hắn gật đầu ông dám mới mở miệng:"Tính mệnh vương gia tuy lấy lại được, nhưng cũng cần phải tịnh dưỡng nhiều hơn. Vấn đề tỉnh lại sợ phải đợi thêm ít nhất hai ngày đi. Cố gắng đừng để vương gia quá mệt mỏi, nếu không sẽ rất khó mà khỏi hẳn được."
Đầu óc đang bị căng thẳng, nghe xong những lời này của đại phu tâm nàng thoáng được thả lỏng, cảm giác trong lòng vô cùng hạnh phúc lại cũng pha lẫn một chút.... đau đớn.
Vũ Dương nhẹ nhàng nhấc từng bước, chậm rãi tiến đến bên giường. Nàng không nói gì chỉ là nhoẻn miệng mỉm cười thật ấm áp.
Cảnh đẹp trước mắt như một chấm sáng nhỏ, nhưng tia sáng từ nó phát ra lại rực rỡ vô cùng, nếu đem so với mặt trời rực rỡ ngoài kia hẳn chỉ có hơn chứ không kém.
Trong phòng, hạ nhân hãy còn đang bận rộn ra vào, vô tình nhìn thấy nụ cười của nàng cũng kinh hồn mà thất thố. Bọn họ vốn tưởng rằng thiên hạ trước mặt có vẻ ngoài nhìn rất tao nhã này rõ ràng là một người rất lạnh lùng, cũng có lẽ trời sinh nàng vốn đã là người băng lãnh, tuyệt tình, không nghĩ đến nàng lại có thể tươi cười ấm áp thế kia. Cảnh tượng trước mắt làm cho người ta liên tưởng đến những đám mây nơi chân trời kia, cảnh đẹp đó có thể nói là kinh tâm động phách, rõ ràng nắm không được nhưng bản thân cũng không cách nào bỏ qua.
"Ta cũng mệt chết đi được rồi, vậy thì cùng nhau nghỉ ngơi đi!" Điệp Vũ Dương thở dài một hơi, sau đó nhẹ nhàng đặt mình nằm xuống bên cạnh hắn.
Đại phu vốn muốn tiến đến ngăn cản, lại không ngờ bị Lãnh Mi siết tay giữ lại.
Thu thập xong xuôi, mọi người cũng chậm rãi từ từ rời đi, để lại không gian yên lặng nơi này cho hai người bọn họ.
Có lẽ cảm nhận được hơi thở quen thuộc nên một đêm đó Vũ Dương thật sự ngủ được rất an ổn. Nàng nhất thời quên mất đi sứ mệnh lần này của chính mình, đã quên mất lý do vì sao phải đến Hoàng Thành, còn chẳng phải hoàn toàn là vì người thê tử của hắn hay sao? Thời khắc này đây nàng chỉ nhớ rõ duy nhất một chuyện đó là mình đang ở bên cạnh hắn, mà hắn chỉ vì sự sinh tồn của nàng mà ngay cả mạng sống mình cũng bất chấp xem nhẹ. Điều này đối với nàng mà nói thật sự như một giấc mộng không thật, không ngờ hắn lại có thể dùng sinh mệnh chính mình ra, đổi lấy an nguy cho nàng, đó cũng đủ thấy ân tình của hắn dành cho nàng là sâu nặng cỡ nào.
Mặc dù hắn biết rất rõ tình cảm của mình, nhưng đối với cả nàng và Hương Lăng, hắn lại quyết không buông tay bất cứ một ai, cho nên bản thân mới phải rơi vào tình trạng giãy dụa khổ sở thế này..
Tuy thống khổ nhưng chân tình đó lại vô cùng tuyệt mĩ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Thế thân khí phi
RomansaBạn đang đọc truyện Thế Thân Khí Phi của tác giả Huyết Thương. Thể loại: Cổ đại, ngược Nguồn : lanhlientam.wordpress.com Văn án: Chỉ vì âu yếm nam tử, nàng thay thế hắn muội muội, xa gả Khiết Đan; đêm tân hôn đến muộn của nàng phu quân giáp mặt cùng...