36.

4K 389 33
                                    

"Mặc áo vào được chưa?"

Tôi nghe lời. Là một chiếc hoodie dày và cũ. Tay áo còn hơi sờn lên bông, em chẳng tươm tất chút nào, nhưng tôi cuồng si khi mặc nó. Mùi lavender của em cộng với mùa nước giặt của tôi, em là của tôi, ít nhất là cả chặng đường về này. Sao em dám nói là em không thích tôi chứ, vậy em làm như thế để làm gì? Tôi trèo lên chiếc mô tô to gềnh của em. Như lúc này tôi không biết em đang nghĩ gì, tức giận vì tôi muốn ngủ với người khác sao. Em ghen đúng chứ?

"Jungkook, em đi nhanh quá. Tôi sợ."

"Vậy sao anh không ôm?"

Nếu nó là mục đích sau tất cả, vậy em đừng dừng lại, hãy đi vào một con đường vô tận, trong vòng tay của tôi. Em chỉ việc đi thôi, vì tôi nhiều tiền, tôi sẽ đổ xăng cho em. Những cơn gió muốn tạt vào mặt, tôi vùi vào lưng, em nhận thấy tôi có phiền phức không? Nhưng tôi thích em. Tôi thật sự thích em. Tôi phải làm sao? Tôi không muốn em biết điều đấy. Em sẽ xa lánh tôi, em vốn sợ tình yêu mà. Em sẽ làm tan vỡ trái tim tôi mất.

Em dừng lại ở một chỗ, bảo tôi ngồi đợi trên xe, tôi ngoan ngoãn chờ. Em trở lại cùng mấy lon nước lủng lẳng va vào nhau. Tôi tỉnh rượu rồi, chẳng cần đến thứ đấy. Vì em cứ cố gắng như vậy đấy. Tuy em là một kẻ thô lỗ nhưng em luôn gần gũi tôi, qua từng hành động. Chiếm hữu và săn sóc là hai nhánh nhỏ thuộc trong chuỗi quan tâm. Em làm tôi rung động bởi những thứ không tưởng. Em thích gì? Liệu tôi có thể nêu ra không? Đúng, tôi nên làm một bài khảo sát về nó.

Em thích nhiều thứ lắm. Em thích cầm tay tôi, nắm tay tôi và sưởi ấm nó. Em thích sữa chuối mà tôi mua sẵn để trong tủ lạnh và rồi chưa bao giờ em mua bù vào đấy. Em coi tôi như một cái gối lúc giữa trưa trước khi đi làm, ngủ trong những lời nói tôi chưa hoàn thành. Em thích đồ ăn tôi nấu, chưa lần nào là em không ăn hết, thậm chí là đòi thêm. Em thích mùi nước giặt của tôi. Em thích nhà tôi. Vậy tại sao em không thích tôi nhỉ? Tại sao tại sao. Lẽ nào em sợ cái bóng tối đấy. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chủ động làm tất cả. Vì em là cả một bầu trời thô lỗ, chắc hẳn em sẽ đẩy tôi ra. "Này, ra ngoài đi. Khốn kiếp." Chắc có thể đấy. Để tôi một mình, JK.

Tôi là một người mâu thuẫn, nhưng đang thuyết phục bản thân rằng mình si tình. Tôi vẫn ôm lấy em và chẳng hề muốn buông ra chút nào. Nhưng rồi em dừng lại, tôi phải làm điều đó, không phải một lần, làm đi làm đi làm lại với tiềm thức của tôi. Nếu không được, chắc tôi sẽ cắt nó, thành nhiều mảnh, từ từ xắt từng lớp, đến khi nào tôi tách hết nguyên tử của mình ra khỏi người em. Ấn tôi ngồi xuống ghế sofa, thật ra tôi muốn ra khỏi đây hay trở về phòng, tiếng mở lon bật lên. Em đưa vào tay tôi một lon Soda.

"Uống nó đi."

Tôi cầm nó vào lắc đầu. "Tôi đã cố hiểu em, nhưng mọi thứ lại trở nên kì quặc sau đó. Tại sao em lại muốn nhất quyết mang tôi từ bữa tiệc về? Tại sao em lại quá quan tâm tới đời sống tình dục của tôi như vậy? Tôi không thuộc trách nhiệm của em, em biết điều đó mà."

"Anh uống rất nhiều..."

"Đó không phải câu trả lời. Nói thật với tôi đi. Tại sao?". Tôi nhìn vào em ngồi bên cạnh.

KILIGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ