Ba người đợi một lúc lâu mới được Du quý nhân triệu kiến.
Có người nói phụ nữ lúc mang thai đều vô cùng hạnh phúc, chỉ có Du quý nhân là ngoại lệ. Nàng đứng đờ đẫn cả buổi trời, Trương ma ma phải vẫy tay gọi nhiều lần thì mới khiến nàng quay người lại, giống như một con rối đã đứt dây nên bản thân không buồn nhúc nhích gì.
"Tốt rồi." Trương ma ma thu lại thước đo trong tay, nhẹ giọng hỏi Du quý nhân, "Quý nhân thích hoa văn gì? Thạch lưu đa tử? Tường vân tiên hạc?"
Du quý nhân thần sắc hoảng hốt, khóe môi hé mở, lẩm bẩm trong miệng gì đó.
"Quý nhân, người nói cái gì?" Trương ma ma phải ghé tai sát miệng Du quý nhân mới miễn cưỡng nghe rõ lời nói của nàng.
"Cao sơn trà, cao sơn trà, cao sơn trà..." Du quý nhân không ngừng lặp lại ba chữ kia.
Trương ma ma ngây ngẩn cả người: "Cao sơn trà?"
Ba chữ kia dường như kích thích Du quý nhân, nàng bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Chén cao sơn trà kia nhất định có vấn đề!"
Trương ma ma bị nàng dọa cho hoảng sợ, phản xạ có điều kiện quay đầu lại nhìn ra ngoài cửa, Di tần vẫn còn đang bị trừng phạt. Tuệ quý phi cùng đám cẩu nô tài vẫn còn ở bên ngoài chưa có rời đi, ai biết được bên trong này có tai vách mạch rừng hay không?
"Quý nhân." Trương ma ma vội vàng quay đầu, cẩn thận từng li từng tí khuyên nhủ nói, "Trương viện phán y thuật cao minh, làm sao nhầm lẫn được đây..."
"Không không không! Nhất định có vấn đề, nhất định có vấn đề!" Du quý nhân cắt ngang lời nói của ma ma, ánh mắt sau đó nhìn chằm chằm vào nàng hồi lâu, trong mắt bỗng nhiên sáng ngời, hai tay gắt gao nắm lấy vai người đối diện nói, "Ta nhận ra ngươi, ngươi ngày đó cũng có mặt ở đây, còn ngươi nữa, ngươi nữa..."
Ánh mắt của nàng một đường lướt qua Cẩm Tú, cuối cùng ngừng lại trên người Ngụy Anh Lạc, ánh mắt có chút u ám trống rỗng cười nói: "Các ngươi đều ở đây, các ngươi đều nhìn thấy, Tuệ quý phi muốn hại ta, chén cao sơn trà đó nhất định có độc, nhất định có... Thế nhưng vì sao lại không tìm thấy, vì cái gì? Vì cái gì!"
Thanh âm Du quý nhân càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành chất vấn trong cuồng loạn.
Chóp mũi Trương ma ma đều lấm tấm mồ hôi, hận không thể lấy tay che miệng nàng lại, nhưng vì thân phận cách biệt nên chỉ có thể một bên quay đầu ngó chừng bên ngoài, một bên cầu khẩn: "Quý nhân, nô tài xin người đừng nói nữa..."
"Lá non mới có độc."
Trương ma ma cùng Du quý nhân đồng loạt sững sờ, sau đó theo tiếng nhìn lại.
Ngụy Anh Lạc cúi thấp đầu, thấp giọng nói: "Lá sơn trà già không có độc, lá non mới có độc..."
Trương ma ma nghe đến đó chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, vội la lên cắt ngang: "Im ngay!"
![](https://img.wattpad.com/cover/159861465-288-k269176.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Diên Hy Công Lược truyện (Story of Yanxi palace)
Ficción históricaTác giả: Chu Mạt - Tiếu Kiểm Miêu (chấp bút) Giới thiệu: Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũn...