Gió giật trước lúc bão về. Nay đã là ngày thứ ba Hoằng Lịch ngủ lại Diên Hi cung.
Tuy Hoằng Lịch có chút khắc chế khi gần nữ sắc, nhưng dù sủng hạnh hậu cung cũng chưa từng giống như bây giờ liên tục triệu tẩm một người, khiến người khác không khỏi đứng ngồi không yên.
"Hoàng hậu nương nương!" Bên trong Thừa Càn cung, Nạp Lan Thuần Tuyết chất vấn một câu, "Ngụy Anh Lạc thị tẩm ba ngày liên tiếp, con mắt mọc trên đỉnh đầu luôn rồi. Giờ đã là canh mấy mà vẫn chưa tới thỉnh an người?"
Các phi tần còn lại nhao nhao hùa theo, ngươi một lời ta một câu quở trách Ngụy Anh Lạc thất lễ.
Chỉ có mình Lục Vãn Vãn cất tiếng nói yếu ớt: "Có lẽ Ngụy quý nhân có chuyện gì nên chậm trễ thôi!"
Nạp Lan Thuần Tuyết cười lạnh một tiếng: "Chậm trễ gì chứ? Rõ ràng là cậy sủng sinh kiêu! Suy cho cùng, vẫn là xuất thân từ cung nữ nên không hiểu chút quy củ nào. Theo thần thiếp thấy, hay là nương nương phái ma ma đến dạy bảo cô ta một phen, tránh việc gây ra rắc rối sau này."
Làm sao Kế hậu để cho cô ta lợi dụng mình làm vũ khí, lập tức cười nói: "Thư tần, Hoàng thượng muốn sủng hạnh ai đều là thánh ý. Ngoại trừ tuân theo, chúng phi tần không được phép phản đối. Nếu hôm nay người đắc sủng là ngươi, ngày mai bản cung phái người đến răn dạy ngươi một phen, thì bản cung thành dạng người gì đây?"
Dĩnh phi: "Hoàng hậu nương nương, cũng không thể nói như vậy được. Nói đến công dung ngôn hạnh thì đức hạnh đứng đầu. Một nữ nhân không hiểu phép tắc, coi thường lễ giáo như thế nếu ở bên cạnh Hoàng thượng thì sớm muộn cũng gây ra họa. Hoàng hậu nương nương quản lý lục cung, không thể nương tay nhân từ."
Gia tần: "Hoàng hậu nhân từ thì đương nhiên không tính toán với Quý nhân thấp bé. Nhưng nếu nàng ta được đằng chân lân đằng đầu, mượn thời cơ làm mưa làm gió thì không phải là chuyện tốt lành gì. Nương nương vẫn nên đề phòng trước thì hơn!"
Đến tận giữa trưa mọi người mới ngừng bàn luận, lần lượt cáo từ rời đi.
"Nương nương, người xem lúc nãy bọn họ nói kìa, thật chẳng ra làm sao!" Trân Nhi bưng một dĩa nho tươi vừa rửa xong lên.
"Đúng vậy." Kế hậu vân vê một trái nho đỏ tía, liếc mắt về hướng mọi người vừa rời khỏi, "Hoàng thượng mới triệu có hai lần mà người nào người nấy đều đỏ mắt cả lên. Y như trò hề."
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Hoàng thượng chưa từng thị tẩm một phi tần liên tiếp như thế, chẳng trách mọi người đều đứng ngồi không yên. Ngụy Anh Lạc quả là nhân vật lợi hại." Trân Nhi lột vỏ nho giúp Kế hậu, "Nương nương, có nên..."
Kế hậu lắc đầu: "Đóa hoa đẹp cỡ nào cũng có ngày nhìn chán. Hoàng thượng từng gặp vô số nữ nhân, dù Ngụy Anh Lạc có đặc biệt đi nữa thì có thể giữ chân người được bao lâu? Cũng chỉ có những nữ nhân tầm mắt hạn hẹp này mới lần lượt nôn nóng nhảy dựng cả lên."
"Cũng phải." Trân Nhi cười nói, "Mặc kệ bọn họ đấu thế nào thì chỉ có nương nương ngư ông đắc lợi. Cứ đấu đi, đấu càng hăng càng tốt!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Diên Hy Công Lược truyện (Story of Yanxi palace)
Tarihi KurguTác giả: Chu Mạt - Tiếu Kiểm Miêu (chấp bút) Giới thiệu: Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũn...