Kết thúc tiệc phóng sinh, các quý nhân lần lượt hồi cung.
"Nương nương, hôm qua Hoàng thượng triệu Ngụy Anh Lạc thị tẩm rồi." Trên đường hồi cung, Trân Nhi bẩm báo tin tức bản thân vừa mới dò la được cho Kế hậu nghe, "Nữ nhân này thực không an phận!"
Nhàn quý phi... cũng chính là Kế hậu nhếch khóe môi lên: "Không phải rất thú vị sao?"
Nàng ta đổi sang tư thế nghiêng một phía. Màn kiệu bị gió thổi phất lên. Vài cung nữ tay nâng khay ngọc đi đến bên kiệu, trong mâm đựng đĩa vải tươi rói, trái nào mọng thịt trái nấy, trên đầu còn đọng lại chút sương sớm.
Thuần quý phi thích ăn vải nhất, vì trời nóng nên còn nhất định phải ăn quả rửa bằng nước suối. Những trái bình thường thế này xem như đồ bỏ. Còn nước suối dùng để ngâm vải do một nhóm người phụ trách ra roi thúc ngựa gánh vào trong cung, sau đó ướp lạnh dâng lên cho nàng ta, làm mệt đến mức tay chân rã rời.
Dáng vẻ bức người khi được vua sủng ái thế này, khiến người khác liên tưởng tới Tuệ quý phi năm nào...
"Thuần quý phi đắc ý quá lâu rồi." Kế hậu thản nhiên nói, "Đến lúc cần có một đối thủ. Ngươi nói thử đúng không?"
Trân Nhi sững sờ, phỏng đoán nói: "Ý nương nương là... muốn nâng đỡ Ngụy Anh Lạc để đối phó Thuần quý phi?"
"Bản cung không rỗi hơi đi nâng đỡ người khác." Kế hậu mỉm cười, "Có thể đoạt được thánh sủng, áp chế Thuần quý phi hay không, đều phải dựa vào bản lĩnh của cô ta."
Trân Nhi nhìn ngang liếc dọc một hồi, hạ giọng nói: "Người khác thì sao? Sao cứ phải là cô ta? Người không lo cô ta sau khi biết rõ chân tướng..."
"Có gì phải lo lắng?" Kế hậu bật cười nói, "Từ đầu đến cuối, tay của bản cung đều sạch sẽ. Nếu nói sợ hãi, hiện cần đang sợ phải là Thuần quý phi mới đúng!"
Trân Nhi cẩn thận nghĩ lại, quả thực như thế.
Người mua chuộc thái giám tổng quản Thục Hỏa Xử là Thuần quý phi; người gây ra thảm án ở Trường Xuân cung cũng là Thuần quý phi; thậm chí, người sau đó còn muốn giết người diệt khẩu, đẩy Minh Ngọc và Ngụy Anh Lạc vào chỗ chết cũng chính là Thuần quý phi. Toàn bộ chuyện này đâu có liên quan gì đến Kế hậu? Từ đầu đến cuối, Kế hậu chỉ ở thời khắc mấu chốt, chỉ điểm Thuần quý phi vài câu mà thôi...
"Nương nương anh minh." Sau khi nghĩ thông suốt, Trân Nhi lập tức nở nụ cười, "Vậy phải sắp xếp Ngụy Anh Lạc ở đâu đây? Theo nô tỳ thấy, cứ an bài cô ta ở Chung Túy cung, như vậy ắt hẳn sẽ rất náo nhiệt!"
"Ngươi nha, sao có thể làm thế vào lúc này được!" Kế hậu suy tư một lát, nhướng mắt cười nói, "Để cô ta đến Diên Hi cung đi!"
Diên Hi cung.
Ngụy Anh Lạc quan sát xung quanh, đánh giá chỗ ở mới mà mình sắp ở.
Giống như đã lâu không có người sinh sống, cung điện trước mắt tan hoang tứ bề, sơn đỏ trên trụ tróc ra từng mảng, mạng nhện giăng đầy góc tường, không khí nhiều bụi đến mức khiến Minh Ngọc ho sặc sụa từng cơn.
![](https://img.wattpad.com/cover/159861465-288-k269176.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Diên Hy Công Lược truyện (Story of Yanxi palace)
Ficção HistóricaTác giả: Chu Mạt - Tiếu Kiểm Miêu (chấp bút) Giới thiệu: Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũn...