Chương 29

1K 117 2
                                    

Cảnh mơ u ám một khoảng đen, xung quanh là những bông hoa tuyết trắng tinh không có điểm đến mà rải rác xung quanh. Leo thử giơ tay ra, hoa tuyết trắng hạ cánh vào lòng bàn tay cậu bất ngờ bốc cháy, cơn mưa tuyết xung quanh cũng vậy, chúng lần lượt bốc cháy như muốn điểm sáng cho không gian vô bờ này.

Tuyết lửa chạm vào mặt đất dưới chân, như thiêu rụi màn chắn, vệt cháy lan ra trả lại cho không gian hình hài thật sự.

Xung quanh chỉ có bốn bức tường, trên mỗi bức tường điêu khắc những bức tranh khác nhau. Để ý kỹ, nó đang kể lại một câu chuyện nào đó.

Leo gần như là không hiểu gì, bước đến gần bức tường ngay đối diện mình. Từ bức tường bên trái có thể nhìn ra vào thời kỳ nào đó đã xảy ra một cuộc chiến khốc liệt, và đến bức tường trước mặt cậu thì cuộc chiến đã kết thúc, người chiến thắng đang giơ cao thanh kiếm kết liễu kẻ thù trước mặt.

Thanh kiếm đó hơi quen, Leo hơi nheo mắt lại, nhất thời không nhớ ra đã gặp nó ở đâu.

-Giết chết hắn!

Không gian xung quanh truyền đến tiếng nói, Leo tròn mắt, hốt hoảng nhìn xung quanh.

-Ngươi là ai?

Tiếng cười sang sảng ồn ào, bốn bức tường xung quanh nứt ra, từ khe hở có vô số luồng khí bay ra quay tròn xung quanh Leo. Cậu tức giận vung ra một cầu lửa, luồng khí tím mảy may không tan biến.

Luồng khói tím quấn thành một hình tròn, ở giữa giống như màn hình chiếu lên sự kiện nào đó. Leo bàng hoàng mở to mắt, không dám tin vào cảnh tượng chiếu trước mặt.

Cảnh trên đó là Gemini và cậu, lấy khung cảnh tan hoang làm nền, hắn đang giơ mũi kiếm về phía cậu. Ánh sáng chợt lóe, không biết chuyện gì đã xảy ra, ngay giây sau, Leo chỉ thấy chính bản thân đã nằm trong lòng Gemini, trên một vũng máu.

Chết rồi?

Cậu nhắm mắt lại, cố gắng bình tĩnh. Đây là mơ, nhất định cảnh thấy ở đây cũng do kẻ bí ẩn kia thêu dệt. Gemini sẽ không bao giờ làm thế với cậu.

-Minh Vương vô tình vô cảm, vì sao hắn yêu ngươi? Vì sao hắn tiếp cận ngươi?

-Thiên thần thú đáng thương, nếu ngươi không giết hắn, vậy hắn sẽ giết ngươi.

-Giết hắn đi!

-Giết hắn!

Leo bật dậy lần nữa, vô thức lau đi mồ hôi trên trán. Đầu óc chợt trắng xóa một mảng, cậu không nhớ rõ vừa nãy mình mơ thấy gì cho lắm.

Theo bản năng nhìn sang bên cạnh, Gemini đã đi đâu rồi. Leo ngơ người ra mấy giây, nay là thứ bảy, đáng lẽ hắn không cần đi học mới đúng.

Chỉnh trang lại bản thân, Leo đi ra ngoài, chưa gì đã ngửi thấy một mùi thơm hấp dẫn. Men theo mùi hương đi vào phòng bếp, thấy Minh Vương đáng kính kia đang làm bữa sáng.

-Gem—

Lấy mạng hắn.

Bước chân của Leo khựng lại.

Mà Gemini chỉ nghe thấy một tiếng, đã quay lại, tươi cười nói:

-Em dậy rồi, qua đây, ta làm xong bữa sáng rồi.

[BL|12 chòm sao] Đọa Thiên Sứ Của Hoàng Tử Ác MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ