Chương 158 - Cho phép

2.1K 35 3
                                    


Buổi tối, theo lệ, Lý Kính Hiền ở lại phòng Hàn Thị. Hàn Thị cẩn thận lấy lòng, tự mình bưng trà nóng lên, đặt trên thư án để lão gia có thể thuận tay lấy, vừa không ảnh hưởng chỗ đọc sách, lại đi qua chỉnh ánh sáng đèn, giọng nói ôn nhu: "Lão gia, người nên nghỉ sớm đi, dạo này lão gia bận rộn, nhìn gầy đi đôi chút." 

Lý Kính Hiền nâng chén trà, thổi thổi vài cái, thở dài: "Lúc này phải giúp nạn dân bị thiên tai, chuẩn bị quân nhu, chuyển quân lương, quốc khố gần như cạn sạch, Thánh Thượng lại muốn thực hiện một nền chính trị nhân từ, muốn giảm miễn các loại thuế má, bảo ta lấy đâu bạc chuẩn bị? Ai... khó khăn quá." 

Hàn Thị nói: "Nhân sinh có bảy nỗi lo, củi gạo mỡ muối tương dấm trà, món nào cũng tiêu tốn tiền bạc, thiếp thân trông coi nhưng chuyện này cũng đã thấy mệt, huống chi lão gia trông coi quốc khố một nước, thật cực khổ, có điều, làm gì lão gia cũng phải chú ý sức khỏe bản thân." 

Lý Kính Hiền khẽ gật đầu: "Cũng may có Minh Doãn giúp đỡ, có mấy lời không thể nói được với người ngoài, chỉ có thể nói với nhi tử của mình, nó cũng hay đưa ra những đề nghị tốt, thay ta phân lo không ít." 

Trong lòng Hàn Thị lại nổi cơn ghen tức: "Hôm nay Minh Doãn đã có tiền đồ, đáng thương Minh Tắc vẫn chỉ là anh tú tài."

 Lý Kính Hiền nhướng mày: "Chuyện này thì oán giận được ai? Chỉ trách nó bất tài." 

Hàn Thị vâng dạ nói: "Lần trước dự thi không tốt cũng không thể trách toàn bộ Minh Tắc được, nếu không phải Nhược Nghiên chuẩn bị không chu toàn thì đã không xảy ra như vậy, chỉ trách người làm mẹ là thiếp, tình hình khẩn cấp mà không ở bên cạnh con..." vẻ mặt mụ bi thương ai oán. 

"Chuyện đã qua, không nói lại nữa." Lý Kính Hiền nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói. 

Hàn Thị lau khóe mắt, nói: "Mấy ngày nữa Minh Tắc sẽ đi dự thi, thiếp nghe nói lần này chủ khảo là Bùi đại học sĩ, lão gia, người cùng Bùi đại học sĩ có giao tình riêng, có phải là..." 

Lý Kính Hiền trừng mắt nhìn mụ một cái, lạnh lùng nói: "Bà sớm bỏ chủ ý này đi, lần trước Minh Tắc làm trò cười cho thiên hạ đã khiến ta vô cùng mất mặt, kỳ thi khảo minh lần này quá dễ, nếu nó không thi đậu mà còn muốn ta đi cầu người thì nó đừng đi thi cho rồi, làm mất mặt toàn gia." 

Hàn Thị thấy lão gia có vẻ tức giận, vội vã cười làm lành, nói: "Thiếp thân chỉ nói ý kiến đàn bà thôi, lão gia đừng tức giận, thiếp thân thấy mấy tháng nay Minh Tắc rất chăm chỉ, chắc là sẽ tốt thôi." 

Sắc mặt Lý Kính Hiền hòa hoãn chút ít: "Gọi A Tấn sang nói cho Minh Tắc, ngày mai ta sẽ kiểm tra nó học hành." 

Hàn Thị mỉm cười: "Có thể được lão gia dạy dỗ, Minh Tắc có thể học được không ít." 

Lý Kính Hiền chậm rãi nói: "Nó tính tình mạnh mẽ, cần người để ý, phải giương roi trước mắt nó mới bị sợ, nếu nó được một nửa ý chí của Minh Doãn thì lo gì thi không trúng." 

Hàn Thị nghe xong khó chịu trong lòng, buồn bã nói: "Nếu Minh Tắc được lão gia dạy dỗ từ nhỏ, ngày hôm nay tính tình đã khác, thiếp thân thương hại nó không được cha dạy dỗ từ nhỏ, cảm thấy nó thua thiệt quá nhiều nên mới không trách móc nó nặng nề." 

CỔ ĐẠI THỬ CƯỚI - I (full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ