Chương 99: Một hồi lại đập bàn.

2.5K 216 7
                                    

Đề bổn kinh Xuân Thu nằm bên dưới một chút, Sở Từ nhìn đề mục, trong đầu suy nghĩ muôn vàn.

Cuối cùng, trong đề mục hắn lựa chọn điểm dễ dàng bị người bỏ qua nhất khi viết, ý muốn đánh thắng bất ngờ. Văn chương liền mạch lưu loát, số lượng từ cũng khống chế được vừa vặn đủ, khi Sở Từ xem lại văn chương, thế nhưng không có một chỗ nào cần sửa chữa lại.

Trong lòng hắn kích động không thôi, tự cảm thấy đề này nhất định là một bài hắn viết tốt nhất.

Đề Xuân Thu này của hắn là: Hội sở, tín chi thủy dã. Thủy chi bất tòng, kì hà chất hồ?

Đề mục xuất từ 《 Xuân Thu Tả Truyện 》 《 Thành Công Thập Nhất Niên 》, giảng chính là Tấn Lệ công cùng Tần Hoàn công kết minh, gặp Vu Lệnh Hồ, sau khi Tần Hoàn công tới, không chịu qua sông, liền phái thủ hạ đi cùng Tấn Lệ công hoà đàm, sau đó Phạm Văn Tử nói, kết minh như vậy có ý nghĩa gì? Ngay cả nơi ước định lúc mới bắt đầu cũng không đi, bắt đầu đã không thuận theo, lại nói gì chuyện sau này đâu? Quả nhiên, không lâu sau, Tần Hoàn công đã phản bội minh ước.

Đa số người viết bài này, đều là đơn thuần bắt đầu từ chuyện này, khiển trách Tần Hoàn công là một người tiểu nhân thất tín bội nghĩa. Nhưng mà Sở Từ lại đi phân tích từ  chuyện phát sinh sau khi y thất tín bội nghĩa.

Sau khi Tần Hoàn công phản bội minh ước, cùng địch tộc liên thủ tấn công Tấn, rồi sau đó Tấn Lệ công cử sứ giả đi tuyệt giao với Tần, sau khi liên hợp cũng những nước khác đánh bại Tần quốc. Vì thế câu phá đề của Sở Từ là "Đắc đạo giả đa trợ, thất đạo giả quả trợ".*

*Đắc đạo giả đa trợ, thất đạo giả quả trợ: Chính nghĩa thì được ủng hộ, gian ác không được ai giúp đỡ. Dịch theo văn: Cốt ở ông Vua làm phải đạo thì nhiều người giúp, ông Vua làm trái đạo thì ít kẻ giúp.

Cổ nhân nói, lấy lịch sử làm tấm gương có thể biết hưng thế. Trong tư liệu lịch sử Xuân Thu được ghi lại phần lớn đều là tương đối mịt mờ, dăm ba câu đã nói xong một sự kiện, nếu như không có tri thức dự trữ phong phú chỉ sợ xem văn chương chỉ cảm thấy đau đầu. Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà người trị Xuân Thu tương đối ít. Trong ngôn ngữ tinh vi khắc sâu đạo lý, không được che đậy.

Đề Xuân Thu làm thực mau, Luật Thơ kia lại làm khó Sở Từ.

Hắn bởi vì Tần phu tử yêu cầu, có một đoạn thời gian mỗi ngày đều sẽ làm ra hai bài thơ, về vần chân gì đó, tự nhiên không phải là vấn đề. Nhưng vấn đề là ở chỗ, thói quen của Sở Từ là có cảm mà phát, mỗi bài thơ cần thiết  phải có biểu lộ thật cảm chân tình.

Hiện tại hắn bị nhốt ở trong một cái phòng số nho nhỏ, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, lấy đâu ra thật cảm chân tình?

Sở Từ suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc từ bỏ làm thơ. Hắn trước đem đề Minh Kinh Xuân Thu sao chép ở trên giải bài thi.

Một khoảng thời gian buổi chiều, Sở Từ đều đang tra tấn chính mình. Một tờ giấy trắng bên trên hết đồ lại đồ, sửa lại sửa. Cho đến khi sắc trời tối đen, ngọn nến thắp lên, hắn vẫn còn chưa có nghĩ xong muốn viết cái gì.

[Edit][1 - 200]  Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ