"Này...... Y......" Ôn Hải nỗ lực nhớ lại một chút Ôn Nhiên ngày thường thích làm cái gì, đã phạm qua sai lầm gì, nhưng mà hắn càng nỗ lực, liền càng không nhớ nỗi.
Ký ức sâu nhất, đại khái vẫn là chuyện lúc ấy Ôn Nhiên yêu cầu nhất định phải đi Quốc Tử Giám đọc sách kia, khi đó trên mặt y là cái loại quật cường được ăn cả ngã về không làm người động dung, nhưng mà, đây cũng coi như là sai lầm sao?
Chần chừ trên mặt Ôn Hải bị hai người thấy ở trong mắt, Ôn Nhiên cúi đầu, đáy mắt hiện ra một tia ảm đạm.
"Phụ thân, Sở Tư nghiệp, ta tới." Y từ ngoài cửa đi vào, đánh vỡ đi bầu không khí có chút đình trệ trong phòng, cũng coi như cho phụ thân y một cái bậc thang đi xuống.
"Ồ, tới rồi, mau ngồi." Ôn Hải có vẻ thân thiết hơn chút so với bình thường, "Sở Tư nghiệp các ngươi vừa mới cùng ta khen ngươi đây. Ngươi có thể dụng công đọc sách, lòng ta rất an ủi."
"Tạ Sở Tư nghiệp khích lệ." Ôn Nhiên nhìn Sở Từ chắp tay.
"Không cần cảm tạ, ta đây cũng là nói sự thật." Sở Từ cười nói, "Nếu không phải y ngày thường đều biểu hiện rất tốt, ta cũng nói không được những lời này."
"Vẫn là Sở Tư nghiệp các ngươi có cách dạy dỗ a, nếu không, y cũng không thể có tiến bộ như vậy." Ôn Hải cười nói.
"Đại nhân khách khí, đứa nhỏ Ôn Nhiên này trước nay thông minh, ở Quốc Tử Giám cũng luôn cầm sách xem, hiển nhiên là chịu trong nhà hun đúc rất nhiều. Không biết Ôn Nhiên ngày thường ở nhà, đều xem những loại sách gì a?"
"Này... Có lẽ chính là Tứ Thư Ngũ Kinh linh tinh." Ôn Hải có chút xấu hổ.
"Vậy y thật đúng là dụng công a, vào ngày nghỉ hưu mộc ở nhà cũng không quên việc học. Đúng rồi, Quốc Tử Giám chúng ta chuẩn bị noi theo tiên hiền, mở một ít nhã khóa, thí dụ như cầm kỳ thư họa lễ nhạc số xạ ngự linh tinh, cũng không biết Ôn Nhiên ở phương diện nào là tốt nhất?" Sở Từ dò hỏi.
"A, ước chừng là thư đi." Này vẫn là hắn vừa mới lật xem việc học của Ôn Nhiên phát hiện.
"Ồ, là thư sao? Lúc lần đầu tiên họp sáng, ta để cho bọn họ lên đài tới giới thiệu thứ chính mình am hiểu nhất, lúc ấy Ôn Nhiên nói chính là, giỏi cờ, giỏi họa, hóa ra y còn giấu dốt." Sở Từ cười nói.
"Khụ ừm, có thể là ta nhớ nhầm." Ôn Hải nắm tay thành quyền để lên môi, có chút chật vật. Hắn nhịn không được nhìn Ôn Nhiên ngồi ở một bên, lại thấy y cúi đầu ngồi ở chỗ kia, không nói một lời.
Ôn Nhiên hơi hơi ngẩng đầu nhìn nhìn phụ thân như đứng đống lửa như ngồi đống than, lại nhìn nhìn Sở Từ ngồi ở một bên cười khanh khách, sau đó lại cúi đầu thấp xuống.
Y chỉ nói qua một lần, Sở Tư nghiệp đã nhớ kỹ. Phụ thân y, lại đem thứ đại ca am hiểu nhất nhớ thành y, hơn nữa, y ở nhà cũng không xem Tứ Thư Ngũ Kinh.
Sở Từ lại hỏi Ôn Hải một ít về tình huống ở nhà của Ôn Nhiên, vẻ mặt Ôn Hải càng ngày càng ngưng trọng, đầu Ôn Nhiên cũng càng rũ càng thấp.
"Ôn đại nhân ——" Sở Từ lại lần nữa mở miệng.
"Lão gia, phu nhân nói rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong, bảo nô tỳ tới thỉnh các ngươi đi qua." Một tiểu nha hoàn lỗ mãng tiến vào, cắt ngang lời Sở Từ muốn nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][1 - 200] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.
General FictionTác giả: Ma Lạt Duẩn. Chuyển ngữ: Ada Wong. Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Nguyên sang, Xuyên việt, Thăng cấp lưu, Quan trường, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Song khiết, HE. Lưu ý: Chủ nhà edit sơ sài để bản thân đọc hiểu, xin đừng mong chờ g...