Chương 156: Trò chơi mới.

2.4K 183 4
                                    

"Uy, ngươi quét bên kia sạch sẽ chút, chờ lát nữa y tới lại sẽ nói ra nói vào." Ngô Quang nhìn Chu Minh Việt ở một bên lại đang lười biếng, không khỏi cả giận nói.

"Ta không quét!" Chu Minh Việt quăng cây chổi xuống, ngồi ở một bên tức giận.

"Ngươi không quét, được a, ngày nghỉ hưu mộc y sẽ tới nhà ngươi thăm hỏi gia đình. Với thủ đoạn mê hoặc của y, không đến nửa canh giờ, cha cùng tổ phụ ngươi nhất định quay lại phản chiến. Lại nửa canh giờ, nương cùng tổ mẫu ngươi cũng phải quy phục." Ngô Quang một bên chậm rì rì quét rác, vừa nói móc.

Chu Minh Việt trong lòng càng khổ, giãy giụa một hồi, vẫn là nhặt lên cây chổi lung tung quét vài cái.

Một gian giáo xá hai người quét, chín gian giáo xá mỗi người đều phải quét ba lần mới được. Đặc biệt là bọn họ chịu phạt, học sinh mỗi cái ban đều hận không thể đem giáo xá biến thành bãi rác, mệt chết bọn họ. Những giáo xá này, cũng chỉ có ban của chính bọn họ bởi vì lợi dụng uy quyền bảo trì thật sự sạch sẽ.

"Cảm ơn ngươi, Ôn Nhiên." Chúc Phong nhìn về phía Ôn Nhiên ở một bên giúp hắn cùng nhau quét tước, xem ra y thật là đã thay đổi rất lớn.

"Không cần cảm tạ, nếu không phải cha ta lắm miệng, cha ngươi cũng sẽ không yêu cầu ngươi như vậy. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, thủ đoạn xoát điểm lần này của các ngươi cũng quá trẻ con đi, đừng nói là y, ngay cả ta cũng có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu." Ôn Nhiên cười nói.

"......" Chúc Phong trầm mặc trong chốc lát, thở dài, nói, "Còn không biết sau khi trở về cha ta sẽ tra tấn ta như thế nào, Lưu Động Hồng Kỳ không có, Sở Tư nghiệp cũng không mời về được. Chỉ sợ sau này ta cũng đừng nghĩ tới chuyện ra cửa."

"Ngươi mời y về, bảo y tới nhà ngươi thăm hỏi gia đình trước."

"Thôi bỏ đi, lần này ta làm ra loại chuyện này, y trở về nói với cha ta thì thật mất mặt, còn không phải trút giận lên trên người ta." Hai ngày nay, Chúc Phong vẫn luôn là bộ dáng héo rũ này, đá cầu cũng không chơi, người cũng không đắc ý.

Ôn Nhiên cũng không biết khuyên hắn thế nào mới tốt, nói tiếp, y trước kia còn từng hâm mộ Chúc Phong được cha hắn coi trọng như vậy nữa. Ai kêu Chúc Phong trên đầu dưới chân đều là tỷ tỷ muội muội, Chúc gia nhị phòng cũng chỉ có một mình hắn là con trai.

Sau khi tan học một canh giờ, Sở Từ chậm rãi rảo bước đi đến ngoại viện. Năm người Chúc Phong đứng ở cửa giáo xá đầu tiên, chờ hắn tới tuần tra.

"Ừm, không tồi, hôm nay quét tước so với ngày hôm qua sạch hơn một chút." Sở Từ sờ sờ cái bàn, lại nhìn nhìn mặt đất cùng xà nhà, phát hiện ngày hôm qua dặn dò vệ sinh những góc chết, bọn họ hôm nay đều quét tước sạch sẽ.

Sau khi liên tiếp tuần tra chín gian, Sở Từ vô cùng vừa lòng, nhìn bọn họ nói: "Không tồi, cứ như vậy tiếp tục giữ vững, lại phạt tới ngày cuối cùng, là được."

"Vâng." mấy người thấp thấp trả lời, một bộ dáng gà bệnh.

Sở Từ nghĩ, chẳng lẽ phạt nặng quá? Hai ngày nay mấy người này giống như đều là dáng vẻ này. Cũng không thể chỉ phạt thân thể, còn liên lụy tâm lý bọn họ cũng không khỏe đi.

[Edit][1 - 200]  Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ