Chương 155: Người qua đường đều biết.

2.4K 194 7
                                    

Sở Từ đi vào nhà ăn, hôm nay trời nóng, hắn dặn nhà ăn làm nhiều thêm một món rau trộn cùng nấu một phần chè đậu xanh, cho nên hôm nay thức ăn nhìn qua thực không tồi.

Đại nương lấy đồ ăn bất công như trước, đem tất cả những thứ tốt nhất đều múc cho Sở Từ, Sở Từ nhìn nàng cười cười, sau đó bưng chén tìm một vị trí ngồi xuống.

Đang lúc ăn cơm, bên cạnh đột nhiên tới mấy học sinh. Bọn họ bưng chén ngồi ở gần Sở Từ. Bởi vì vị trí Sở Từ dựa vô trong, bọn họ cũng không có chú ý tới, ăn một lát, liền bắt đầu trò chuyện.

"Ai, các ngươi nghe nói chưa? Gần đây Chúc Phong cùng mấy người kia giống như không còn chơi với nhau."

"Ta cũng nghe nói, giống như mấy người kia gây ra mâu thuẫn gì đó, sau đó cô lập Chúc Phong."

Sở Từ gắp đồ ăn đưa vào trong miệng, cô lập? Xa lánh?

"Bọn họ không phải mỗi ngày đều ôm thành đoàn cùng nhau quấy rối sao? Sao đột nhiên đã gây mâu thuẫn?"

"Ta cũng không biết, nhưng ta nghe nói a, là Chúc Phong muốn lo học, mấy người khác không cho, lúc này mới mâu thuẫn."

"Tên đó mà lo học? Ngươi nói giỡn sao!" Có một học sinh kêu lên, y vĩnh viễn cũng sẽ không quên, bộ dáng bọn họ dùng gậy gộc bắt những con sâu khắp nơi dọa người, bởi vì con sâu kia cuối cùng rơi vào cổ y , hiện tại nhớ tới cả người còn tê dại.

"Là sự thật, y thật sự lo học. Ngay hôm trước, hai người Chu Minh Việt kia cùng Ngô Quang, cầm một bao hạt dưa đi khắp Quốc Tử Giám cắn, vỏ hạt dưa ném đầy ra đất. Nghe nói người trừ điểm ngăn bọn họ lại nói nếu lại phun thì sẽ trừ điểm, bọn họ còn chẳng hề để ý mà nói, trừ thì trừ thôi. Sau đó Chúc Phong đột nhiên chạy tới, lạnh lùng sắc bén mà  phê bình bọn họ một trận, còn ngồi xổm trên mặt đất nhặt lên toàn bộ vỏ hạt dưa."

Nhặt vỏ hạt dưa? Sở Từ quên luôn cả nhai thịt trong miệng, vậy cũng quá liều mạng đi?

"Đúng đúng đúng, ngày hôm qua cũng như vậy. Tên Khương Hiển kia ngăn ở giữa đường, gặp người thì muốn đánh. Mỗi lần khi y lôi kéo cổ áo người khác kéo lại đây, Chúc Phong đều sẽ tiến lên khuyên can, hai người còn cãi nhau nữa!"

"Ai da, các ngươi vừa nói như vậy, ta sao cảm thấy lạnh như vậy chứ? Y rốt cuộc là làm sao vậy? Sao bỗng dưng lại trở nên như vậy chứ?" Học sinh vẫn luôn nghe bọn hắn giảng trên người run run nổi da gà.

Sở Từ đưa một miếng đồ ăn vào trong miệng, thần bí cười cười. Tuy rằng hắn hiện tại còn không thể xác định được bọn họ đang làm cái trò gì, nhưng mà trong lòng hắn đã có manh mối. Hắn luôn cảm thấy, mấy người này không thể nhanh như vậy đã tan vỡ. Trong đó tất nhiên là có trá. Hắn chỉ cần chờ bọn họ đâm đầu vào trong tay hắn.

......

"Thế nào? Đã tích được tổng cộng bao nhiêu điểm ?" Mọi người vây quanh ở bên cạnh Triệu Thanh xem.

"Tổng cộng được thêm 113 điểm!" Sau khi Triệu Thanh tính xong một khoản cuối cùng, sau đó cao hứng nói.

"113 điểm! Ha ha, lần này ổn!" Chúc Phong kêu to.

[Edit][1 - 200]  Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ