Chương 4: Người hầu gái kỳ lạ

35 2 2
                                    

Sau khi cúp máy, cậu hai nhà Dương Minh trịnh trọng tuyên bố.

"Đúng là mẹ đã đăng tuyển, nhưng quên nói cho chúng ta biết... Vậy anh sẽ để em thử việc ở đây một thời gian."

"Yeah, vậy từ nay sẽ có thêm một người mới ở cùng với chúng ta rồi!" Minh Tuấn định nhào đến ôm Thu Thảo một cái chào đón...

Rầm!

Thân thể của Tuấn bay lên khỏi mặt đất rồi ngã chổng vó trên ghế nệm, thủ phạm vừa vật ngã chàng trai đáng thương chính là Nguyễn Dạ Thu Thảo đang đứng một cách ngang nhiên. Minh Bảo và Minh Hoàng trợn ngược mắt lên vì sợ hãi trước cú vật lộn vô cùng nhanh nhẹn của cô hầu gái vừa ứng tuyển. Bản thân nó cũng đã nhận định được mình vừa chẳng may ra tay với người vô tội theo phản xạ tự nhiên, nó ngay lập tức vừa ấp úng vừa cúi đầu.

"Ấy chết... em thành thật xin lỗi ạ! Là do... em tập võ nên quen tay, chứ em không có ác ý gì mà ra tay như vậy. Một lần nữa, cho em xin lỗi anh!"

Ôi trời, có ai vừa xuyên không đã đánh trai đẹp không? Phản diện ác độc thì không nói, nhưng Dương Minh Tuấn là chính diện, là công tử bột thân thiện tinh nghịch quý báu nhà người ta. Và anh còn là một nghệ sĩ guitar trân quý trong mắt người hâm mộ. Nhưng ai bảo anh tự dưng không đâu đòi ôm ấp các thứ với con gái nhà lành.

"Quá ghê gớm! Tôi chưa thấy ai 'quả quyết' với Tuấn như thế này từ trước đến giờ!" Không những không trách móc mà còn vỗ tay tán thưởng, Minh Bảo còn làm nó suýt toát cả mồ hôi vì nghĩ anh hai đang "nói kháy".

"Em ra đòn rất đẹp, không cần phải xin lỗi." Biểu cảm lạnh nhạt của Minh Hoàng lúc nãy chuyển thành sự thán phục: "Có những lúc phải cho ăn đòn anh ấy mới tỉnh ngộ."

Minh Bảo cũng không biết quyết định của mình khi nãy có phải là chính xác không. Thôi thì dù sao cô gái này có thể tay chân không quen việc, nhưng với thứ sức mạnh như thế... Đừng nói một mình anh, ngay cả chín anh em nhà này lao vào đánh cũng không có khả năng thắng.

"Chuyện gì ồn ào thế các anh?"

Một người con trai cao khoảng một mét tám với mái tóc bạch kim cùng khuôn mặt chẳng thể hiện một chút cảm xúc bước vào rồi dừng chân đứng ở gần cửa. Khoảnh khắc đôi mắt của cậu ta giao với ánh nhìn của mình, Thu Thảo có cảm giác thời gian như chậm lại một giây mà nhìn chằm chằm một cách thẫn thờ. Vẻ đẹp lạnh lùng cùng khí chất an yên ấy, nếu như Thảo không nhầm lẫn thì cậu ta chính là...

"Khoa này, cô ấy là Thảo thông qua thông tin tuyển dụng của mẹ đã xin vào làm việc ở đây và được anh Bảo đồng ý." Minh Hoàng đi đến nhắc nhở người con trai ấy càng làm Thảo chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình: "Em đi gọi mọi người lên để giới thiệu cô ấy với họ nhé."

"Vâng!" Cậu ta cũng không để ý quá nhiều, liền quay lưng đi mất.

Ôi trời ơi, không thể sai vào đâu được! Người vừa rồi chính là Dương Minh Khoa, con trai thứ tám của gia đình và là nhân vật mà Thảo yêu thích nhất. Trái tim fangirl đang gào thét trong lồng ngực. Tại sao trên đời này lại có người vừa đẹp trai, vừa dịu dàng, tài giỏi khéo léo và yêu thích trồng hoa. Lãng mạn chết mất! Đây có phải là mơ không? Bỗng dưng được gặp hoàng tử trong thế giới ảo của lòng mình mà bây giờ đã biến thành "hàng thật", người thật, chỉ cách nhau có vài ba mét. Làm sao có thể kiềm chế được cảm xúc hạnh phúc dâng trào này đây?

Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ