Chương 40: Rời khỏi chung cư Vũ Thiên

18 1 1
                                    

Bữa tối hôm ấy đã được dọn dẹp tươm tất, nhưng cả gia đình Dương Minh chẳng ai có tâm trạng ăn cả. Nhìn gương mặt lo lắng của các cậu chủ trong nhà, Xuân Yến chẳng dám hỏi thẳng. Từ chỗ Thu Thảo cô bé mới biết, Thanh Trà bỏ nhà đi rồi!

"Em ấy không thể nào tự nhiên biến mất như vậy. Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra hôm mấy đứa đi chơi." Minh Bảo trợn mắt lườm nguýt Tuấn, Hoàng, Vỹ và cả Thu Thảo một lượt: "Không ai nói chứ gì, được, có giỏi thì giữ bí mật đến lúc chết luôn đi. Để tao biết ai đã làm gì em ấy, chúng mày khác biết mặt."

Mặc dù rất sợ hãi bởi cơn phẫn nộ của anh hai, Thu Thảo vẫn hận không thể kêu lên bốn tiếng: "Oan cho em quá!" Nó có làm cái quái gì đâu! Vật thể Nhiễu loạn thì đánh đến tận gáy, Phạm Thị Anh Thư không đến kịp khéo khi giờ này nó với Ban Mai và Bích Nguyệt của ESC xuống lỗ thật rồi. Thời gian đâu mà bám dính lấy Thanh Trà như ba ông tướng kia!

Biết là trong tình yêu thì không có sai hay đúng, nhưng tất cả những chuyện này chẳng phải đều tại tên Dương Minh Tuấn mà ra. Anh tư không cưỡng hôn Thanh Trà thì nữ chính đã không bỏ đi như nguyên tác, và Bích Nguyệt không nhìn thấy sẽ không bị tổn thương, góp sức hạ đo ván con quái vật Nhiễu loạn. Giả sử si mê nghiêm túc đến cuối được Thanh Trà đồng ý tình cảm thì còn có lý, đây cô ta phũ phàng một cách không thương xót thì rốt cuộc anh cố gắng làm cái gì?

Không sợ kẻ địch mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!

Một điều mà Thu Thảo chẳng thể nào ngờ, ngày hôm ấy không chỉ có Dương Thanh Trà là cô gái duy nhất rời khỏi chung cư Vũ Thiên. Tại trụ sở ESC, ngay khi vừa mới ngồi vào bàn làm việc, dòng chữ to thù lù trên tờ giấy A4 chẳng biết xuất hiện tại bàn làm việc từ khi nào va thẳng vào đôi mắt của Ánh Tuyết khiến cô suýt đánh rơi chiếc cốc cà phê đang cầm trên tay.

"ĐƠN XIN NGHỈ VIỆC

Họ và tên: Hoa Bích Nguyệt..."

Không kịp nghĩ nhiều, cô ném vội tờ giấy xuống mặt bàn chạy xuống tầng dưới với hy vọng tìm được phó giám đốc. May thay, Ánh Tuyết nhận ra bóng lưng của người mình cần tìm. Bích Nguyệt lúc này không còn mặc đồng phục của tổ chức, tay phải đang kéo theo một chiếc vali. Ánh Tuyết chạy một mạch đến giữ chặt tay phó giám đốc.

"Nguyệt, ít nhất hãy cho chị biết nguyên nhân thật sự đã. Làm sao chị có thể chấp nhận lý do em nghỉ việc, là vì không còn muốn bảo vệ thế giới này?"

"Phần phía cuối lá đơn của em có thông tin về pháp sư tên Thư mà chị cần..." Ánh Tuyết chợt nhận ra trên khuôn mặt Bích Nguyệt lúc này chỉ toàn là sự mệt mỏi và có chút gì đó tuyệt vọng: "Nếu chị còn điều gì thắc mắc, có thể gửi mail cho em..."

"Không, chị muốn hỏi chuyện của em trước!" Ánh Tuyết nhất quyết không cho Bích Nguyệt đánh trống lảng sang chuyện khác: "Chị biết mình dẫn dắt tổ chức này vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng em phải góp ý thẳng với chị. Hay là đã có chuyện gì xảy ra trong chuyến đi tuần trước?"

"Chị muốn biết nguyên nhân thật sự? Được, nghe cho rõ này!" Bích Nguyệt hít một hơi thật sâu: "Đó là do em quá yếu đuối và vô dụng, đến một Vật thể Nhiễu loạn đơn giản tôi cũng không thể hạ được. Trong khi đó vị trí Phó Giám đốc của tổ chức này, còn nhiều người làm tốt hơn. Anh Thư rất mạnh, cô ta hoàn toàn có thể thay thế tôi. Và cả con bé Mai cũng muốn..."

Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ