Để có thể tồn tại ở vùng Nhiễu loạn này, Dương Minh Châu nhận thấy chỉ trông cậy vào Thu Thảo và Xuân Yến thì không đủ. Hai cô bé đều còn đang tuổi ăn học, suy nghĩ thậm chí còn chưa trưởng thành mà đã phải dính líu đến những rắc rối của gia đình họ Dương. Mặc dù họ đều hết sức dốc lòng tiêu diệt quái vật Nhiễu loạn bảo vệ bình yên cho chung cư Vũ Thiên này, nhưng theo thỏa thuận cả Thảo và Yến đều chỉ đến làm người giúp việc chứ không phải vệ sĩ cho nhà họ Dương.
"Đáng ra anh nên chấp thuận đề nghị của giám đốc ngay từ lúc em đề nghị. Sẽ tốt hơn nếu gia đình họ Dương và tổ chức ESC hợp tác với nhau từ sớm!"
"Vâng, đây là niềm vinh dự của tổ chức..." Bất chợt nhớ ra điều gì, Ánh Tuyết hẫng giọng: "Nhưng hiện giờ chúng tôi đang rất thiếu nhân sự, ngài đã biết vụ việc của Nguyệt và Mai... Lại còn cái Hương nữa, em dự định sẽ đình chỉ cô bé một tuần."
"Là người tiếp quản sản nghiệp nhà họ Dương, anh hiểu rõ tâm trạng của em lúc này. Giải quyết vấn đề của nhân viên chưa bao giờ là một việc dễ dàng đúng chứ?" Lời an ủi của Minh Châu khiến Tuyết cảm thấy nhẹ lòng hơn. Từ trước đến nay anh ba chưa bao giờ gặp khó khăn trở ngại trong việc nói chuyện với phái nữ.
Minh Châu giải thích rằng họ đang hợp tác đôi bên cùng có lợi chứ không phải chỉ một mình anh thuê cô. Anh ba đã biết rõ tình cảnh của ESC lúc này nhưng vẫn quyết định đến đây nói chuyện. Trong khoảng thời gian chờ Ban Mai hồi phục, Châu muốn Ánh Tuyết trở thành thư ký riêng của mình.
"T... Thư ký? Nhưng em không biết nhiều về chuyên môn lĩnh vực mà ngài đang làm việc."
"Không việc gì phải lo lắng, em chỉ cần bảo vệ anh trong trường hợp gặp phải vật thể Nhiễu loạn là được. Tất cả những thứ khác anh đều sẽ hướng dẫn, vì là một người đến từ nền văn minh hiện đại hơn thế giới của tôi gấp nhiều lần, anh tin mọi việc sẽ không quá khó khăn với em."
Minh Châu cũng nhắc nhở trước với Tuyết việc anh thường xuyên gặp gỡ khách hàng. Điều này có thể bất lợi với chứng ngại chỗ đông người của cô, nhưng Ánh Tuyết hứa rằng mình sẽ không làm bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của anh ba và tập đoàn Dương Minh cả. Năm nay cô đã ngoài hai mươi lăm tuổi và hiểu rõ những hậu quả có thể xảy ra, chứ không như Xuân Hương mới lớn bồng bột.
"Anh biết đó là điểm yếu của em, nhưng anh nghĩ rằng không quá khó để cải thiện. Đâu phải bỗng dưng em có thể làm quản lý của những cô gái ở đây đúng chứ?" Minh Châu khẽ bật cười: "Điều anh muốn không phải khiển trách hay phê bình em gì cả, chỉ khuyên em hãy tự tin về chính bản thân. Nụ cười của em rất đẹp!"
Bắt đầu từ nay, mối quan hệ giữa hai người đã bước sang một trang mới. Minh Châu mời Ánh Tuyết đi ăn tối cùng nhau bên ngoài, và chính anh cũng đưa cô về đến tận trụ sở. Mặc dù biết rõ đây chỉ là công việc, nhưng Ánh Tuyết vẫn không thể nào làm cho gò má bớt ửng đỏ suốt cả buổi tối từ lúc nói chuyện với anh ba.
Tối thứ Bảy hằng tuần, Thu Thảo, Xuân Yến và cả Minh Châu sẽ nhân lúc mọi người không để ý và lên sân thượng tụ tập đúng mười giờ đêm. Mỗi lần họp cũng không mất quá nhiều thời giờ, chỉ có mỗi người liệt kê trong tuần họ có phát hiện hiện tượng gì kỳ lạ xung quanh trong vùng Nhiễu loạn. Vì anh ba là người duy nhất trong gia đình đã nhận thức được thế giới mới, họ phải cẩn thận để không những thành viên khác trong nhà nghi ngờ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu Loạn
AdventureXuyên không vào cuốn truyện thể loại "hậu cung", tức nhiều chàng trai đẹp thích một cô gái, mà không phải rời xa gia đình và thế giới cũ khiến Nguyễn Dạ Thu Thảo cảm thấy may mắn vô cùng. Nhưng có điều gì đó hơi sai ở đây mà nó chẳng ngờ tới... "Hệ...