Lời khuyên nhủ của Ban Mai giống như một cú tát vô hình đánh thẳng vào hai cô gái vẫn còn mộng mơ là Bích Nguyệt và Ánh Tuyết. Những câu chuyện tình cảm "trái dấu hút nhau", như nam chính nhà giàu nữ chính thì nghèo, anh chàng lạnh lùng cô gái nhí nhảnh đáng yêu... chỉ có trong tiểu thuyết. Ít nhất những cặp đôi giả tưởng ấy vẫn còn ở chung một thế giới, nên có thể dung hòa cho nhau. Nhưng còn bọn họ và gia đình Dương Minh, ngay từ đầu xuất phát điểm đã khác hoàn toàn, từ thói quen đến cách sống, cách nhìn đời cũng chẳng giống.
"Đừng nói thêm nữa chị Mai! Tuy điều đó là sự thật nhưng chị cũng phải tôn trọng cảm xúc của giám đốc và phó giám đốc!" Xuân Hương nhướng mày đứng dậy: "Hai chị ấy chỉ là dành tình cảm cho người họ yêu mà thôi, chị đang làm quá lên đấy."
"Làm quá á? Đúng, tôi cũng chẳng muốn phải lên tiếng tranh cãi về vấn đề này! Nhưng hãy nhìn xem..." Ban Mai cũng không nể mặt người bạn thân thiết trong tổ chức, trực tiếp đáp trả: "Ngay từ đầu chúng ta đã có quy định không được đi quá giới hạn với gia đình bọn họ, nhưng rốt cuộc chỉ có mỗi em thực hiện nghiêm chỉnh."
Xét về mặt lý lẽ, nếu Ánh Tuyết thành đôi với anh ba và Bích Nguyệt cũng trở thành bạn gái của anh tư... Tuy rằng việc giấu giếm những vấn đề gia đình họ đang gặp phải là lừa dối, thì ít nhất Nguyệt và Tuyết có thể chú tâm bảo vệ người yêu khỏi kẻ địch bên ngoài. Nhưng thực tại phũ phàng cho thấy, đến tình cảm chân thành của đám con trai nhà Dương Minh còn chẳng hướng về hai cô, mà là đứa em gái nuôi Thanh Trà từ trên trời rơi xuống. Đã mất công bảo vệ người ta rồi bây giờ còn bị tổn thương!
"Em chỉ cảnh báo vậy thôi, lựa chọn vẫn là của mấy chị chứ em không ép. Dù hai chị có tuyệt vọng vì cái thứ tình yêu ngớ ngẩn ấy như thế nào, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến em hết!" Ban Mai cầm theo laptop bước ra khỏi phòng: "Còn Hương, em thấy chị đang làm quá là vì em chưa thực sự yêu ai bao giờ! Có thể về chiến đấu, bây giờ em đã là một thành viên cốt cán của tổ chức, nhưng cũng có những chuyện... em vẫn chỉ là tân binh mà thôi."
Cánh cửa gỗ đóng lại vang lên "cạch" một tiếng, ba cô gái bên trong phòng vẫn chưa kịp hoàn hồn mà trưng ra đôi mắt ngơ ngác nhìn. Mãi sau Bích Nguyệt mới nhận ra điều gì đó, cô trở lại vẻ lởi xởi nhoài người lên thầm thì Ánh Tuyết và Xuân Hương.
"Hai người để ý con bé vừa nói gì không?"
"Chị không rõ... Chỉ biết Mai có vẻ không vừa lòng vì chị thích anh Châu. Em ấy nói đúng. Nhưng mà... Chị không hiểu phó giám đốc đang muốn ám chỉ gì cả?"
"Em cũng... Không để ý!" Xuân Hương vốn là một cô gái lanh lợi, mà quả nhiên động đến hai chữ tình yêu cũng phải gãi đầu bó tay.
"Thì chính nó vừa giãi bày với cô em đấy, hai người không thấy nó tự dưng văn vở lại còn lên mặt dạy đời về ái tình đấy à?" Bích Nguyệt phán một câu chắc nịch: "Con này chắc chắn cũng yêu rồi! Nó nói tụi mình nghe chứ thực ra là đang tự truy vấn bản thân chứ làm sao nữa."
Ánh Tuyết và Xuân Hương cũng phải "ồ" lên thán phục sự tinh tế của phó giám đốc. Nếu có một người con trai mà khiến Ban Mai phải yêu thì chẳng phải đoán ra ai đó xa lạ. Ngoại trừ cậu sáu Dương Minh Vỹ ở công ty trò chơi mà con bé đang thực tập, đã từng một vài lần gặp gỡ giao tiếp với nhau trước đó, thì còn người nào vào đây?
BẠN ĐANG ĐỌC
Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu Loạn
AdventureXuyên không vào cuốn truyện thể loại "hậu cung", tức nhiều chàng trai đẹp thích một cô gái, mà không phải rời xa gia đình và thế giới cũ khiến Nguyễn Dạ Thu Thảo cảm thấy may mắn vô cùng. Nhưng có điều gì đó hơi sai ở đây mà nó chẳng ngờ tới... "Hệ...