Chương 14: Hôn sự không thành

28 2 2
                                    

Đến bữa tối, Thu Thảo và Thanh Trà phụ trách vào bếp nấu cơm. Vừa nhìn thấy trong thực đơn có món xúc xích, mặt mày Thảo tái mét lại, những trải nghiệm sau khi ăn liền một lúc chín mươi que trong cuộc thi chiều hôm nay bỗng dưng ùa về. Hay lắm, chắc chắn kẻ nào đó ở đây có ý định hãm hại cô gái bé bỏng này phải không?

"Này Thảo, hôm nay anh Quang không có ở nhà. Em làm việc nhiều và ăn nhiều, lấy luôn phần xúc xích của anh ấy đi." Mặc dù được Minh Bảo quan tâm cũng như một luân lý rõ ràng người làm nhiều nhất thì được hưởng, nhưng Thu Thảo cảm thấy mình không thể chấp nhận lời đề nghị này.

Chẳng nhẽ người ta đã biết sự thật là mình ăn rất nhiều rồi sao?

"Dạ em ăn no rồi, em nghĩ là mình có thể đậy lại để lát nữa về anh ấy sẽ ăn ạ." Thảo gật đầu đắc chí vì cách mình "lươn lẹo" quá hay ho.

"Chị hầu gái lại ngại ngùng rồi, phải ăn thêm mà lấy sức dạy đời đứa nào bố láo nữa chứ!" Ngay cả trong bữa ăn, tên Dương Minh Phong cũng không buông tha mà giở thái độ với Thảo.

Đứa đầu tiên cần phải bị dạy đời là cậu đấy, giỏi thì lên sân thượng đấu một chọi một với tôi xem!

"Lúc nãy ở trường em, Thảo đã ăn no rồi nên cũng không ăn được nữa. Có phải không em?" Quả nhiên hoàng tử Minh Khoa vẫn là số một, anh không để bụng chuyện nó đi thi ăn đến mức mất hết hình tượng lẫn mặt mũi và cũng không nói huỵch toẹt ra cho ai cả. Đâu như cái tên Minh Phong mất dạy nào đó...

Nhưng chỉ một giây phút tiếp theo, Thu Thảo đối mặt với một sự thật đắng lòng rằng người ta đâu có yêu mình chứ. Vì miếng xúc xích không có ai ăn mà để lâu thì sợ hỏng, Minh Khoa gắp vào bát cơm của Thanh Trà, còn động viên cô ăn nhiều để lấy sức học tập. Tức chết đi mất, biết thế từ đầu nó xơi tái luôn!

"À các anh ơi, tại sao hôm nay anh Quang không ăn cơm ở nhà thế ạ?" Thanh Trà cảm thấy tò mò.

"Nghe bảo là anh ấy đi xem mắt đó!" Minh Tuấn reo lên trầm trồ: "Vậy là chúng ta sắp có chị dâu rồi nhỉ?"

"Điều này còn tùy thuộc vào quyết định của anh Quang nữa. Chắc gì anh đã thích người ta." Minh Vỹ đứng dậy pha một cốc cà phê nóng.

"Anh hi vọng anh ấy sẽ chấp nhận hôn sự này. Dù sao anh ấy cũng là anh cả mà ba mươi tuổi rồi chưa có vợ, rất nhiều người bàn tán này nọ nữa." Minh Châu đặt khuỷu tay lên bàn rồi chống cằm: "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tình cảm mà gượng ép thì không nên. Thôi thì chúng ta cùng chờ xem thế nào."

Thu Thảo chỉ im lặng không dám ho he một tiếng. Cuộc hôn sự này chắc chắn không thể nào xảy ra vì cũng chỉ là chi tiết khẳng định tình cảm của Minh Quang dành cho cô em gái nuôi Thanh Trà. Thứ tình cảm khó diễn tả này đã tồn tại từ rất lâu, có lẽ nảy mầm từ khi Trà nói với Quang rằng gia đình này là thứ quý giá nhất đối với một đứa trẻ mồ côi như cô. Vì Trà cũng yêu mến gia đình này giống như Quang, anh không muốn mình phải dành thời gian cho một người phụ nữ khác.

Minh Quang biết mình quá lớn tuổi so với Trà và anh chọn yêu thầm không nói. Nhưng cũng để không làm tổn thương cho những người phụ nữ khác theo đuổi mình, anh từ chối họ một cách thẳng thừng và phũ phàng nhất.

Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ