Chương 69: Lối thoát

11 2 1
                                    

"Được... Tôi thừa nhận mình đã thua... Mấy người nên tự tay giết chết tôi, nếu không sau này tôi sẽ báo thù!"

Chỉ vừa cởi bỏ tấm vải bịt mắt ra, Anh Thư đã nhìn thấy Diệu Chi cúi gằm mặt ngồi thất thần dưới đất. Hóa ra thế giới Ma thuật thật sự khắc nghiệt hơn những gì cô nghĩ rất nhiều. Nếu cứ đánh nhau thua trận phải tìm đến cái chết, thì chắc ba cô người hầu hằng ngày luyện tập với nhau mỗi ngày phải tự sát trên dưới chục lần. Rốt cuộc Diệu Chi có thể tạo ra vô số loại ảo ảnh khống chế người khác, nhưng bản thân lại bị thôi miên bởi những điều luật vô nhân đạo trong chính thế giới của mình.

Hoàng Thái dường như nhìn thấy hình ảnh bản thân trong trận chiến với Thu Thảo và Ánh Tuyết lúc trước, ở trên cô bạn thanh mai trúc mã lúc bấy giờ. Khi thua trận, họ đều lên tiếng cầu xin cái chết nhưng đến hiện tại Hoàng Thái mới hiểu ra. Hai người thật sự rất sai lầm khi nhúng tay giúp đỡ Hạ Vân gây chuyện, nhưng từ bỏ mạng sống không phải sự bù đắp đối với những người đang phải chịu khổ vì chị gái cậu, và cũng không phải hình phạt tốt nhất mà họ cần trả giá.

"Chi, chúng ta cần phải bàn với nhau một vài chuyện..." Lúc này, Hoàng Thái mới tiến lại gần cô bạn.

"Cậu..." Bất chợt nhớ ra bây giờ, đôi bạn đều đã bại trận dưới tay những người hầu gái của nhà họ Dương. Diệu Chi không còn tư cách xúc phạm Hoàng Thái, lập tức ngoảnh mặt đi: "Tôi không có gì phải nói với cậu cả!"

"Nhưng tớ thì có. Trước hết, đúng là tớ thích chị Thảo, nhưng điều đó không có nghĩa tớ không coi trọng chị Vân, và cả cậu..."

"Cậu đừng buông lời dối trá không biết ngượng mồm như thế, nếu không phải Thảo xúi giục thì lý do gì cậu lại muốn rời khỏi bảng xếp hạng, chống đối chị Vân?"

"Bởi vì thế giới của chúng ta ngay từ đầu mới là sai trái. Nghĩ thử xem, từ trước đến nay có bao giờ cậu nghĩ đến một cuộc sống yên bình nơi mà mọi người không bị phán xét bởi sức mạnh, cũng không thẳng tay chém giết lẫn nhau... Mỗi người đều có một năng khiếu và sở trường khác biệt, nếu chẳng may chúng ta không thể nào học được phép thuật thì sẽ ra sao?"

Lúc này Diệu Chi mới lẳng lặng ngẩng lên nhìn thẳng khuôn mặt của cậu bạn. Cô có phần may mắn hơn Vân và Thái vì vẫn còn một gia đình có đủ mẹ cha yêu thương mình. Tuy nhiên vì sự bảo bọc mù quáng đó, ngay từ những ngày thơ ấu Chi đã phải trải qua nhiều khóa học ma thuật vô cùng áp lực. Đấng sinh thành của cô hiểu rõ sự khốc liệt trên thế giới này hơn ai, nên họ làm mọi cách để giúp Chi thành thạo tất cả những thứ liên quan đến ma thuật Ánh sáng.

"Nhưng chỉ một mình tớ với cậu chẳng làm được tích sự gì! Tớ sợ lắm, Thái, tớ cũng rất mệt mỏi. Vì đám Thất đại Pháp sư đã chế giễu cậu, tớ cũng đã mới cố gắng để lên được hạng hai. Nhưng rồi tớ cũng bị cười nhạo, họ cho rằng tớ đã giở trò gian lận..."

"Đám người đó trước giờ vốn chỉ nói mồm chứ đâu thể đánh được ai, đã nhiều năm rồi mà vẫn không vượt qua được tớ." Hoàng Thái đặt bàn tay lên vai Diệu Chi, vỗ nhẹ an ủi: "Nhưng cậu thì khác, cậu ưu tú hơn họ rất nhiều. Mặc dù lúc nãy trong trận đấu tớ đã đề cập đến những yếu điểm của cậu, nhưng tớ nghĩ nếu tớ và cậu hợp sức thì còn có thể thắng được chị Vân."

Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu LoạnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ