Vừa lúc ông nội Trịnh lên tiếng, bên ngoài cũng có âm thanh xe ô tô xịch tới. Hạ Lam gật đầu đáp lời ông, thắc mắc không hiểu là đại nhân vật nào vừa về đây?
Nếu là cô em gái Trịnh Dung Dung thì không vui lắm đâu, cô còn chưa cáo trạng với ông nội, cô ta mà giành nói trước thì đau đầu lắm!
Cũng may cho cô, người trở lại là bố Trịnh và Đào Nương, họ vừa bước vào phòng khách đã vui vẻ nói chuyện. Bố Trịnh hôm nay còn đặc biệt vui vẻ, mỗi một câu đều cao giọng nói to. Có vẻ là uống rượu, và hơi say say rồi!Cô nhận ra được điều này, ông nội Trịnh dĩ nhiên cũng nhận ra. Nhíu mày khó chịu, con trai không nên thân thật sự làm ông thất vọng muốn chết. Nhưng thất vọng cũng không thể làm gì, ai bảo trước đây ông chỉ lo làm ăn, vợ mất con trai không ai chăm cũng mặc kệ. Để rồi sau này lịch sử lặp lại y hệt với cháu ông, thậm chí còn tệ hại hơn vài phần. Nén nỗi lòng xuống thật sâu, ông nội Trịnh tự trách bản thân, cũng có vài phần oán hận nhìn cô gái trước mặt: "Ước định mười năm mới qua được một tháng mà thôi. Không biết bây giờ cháu tính thế nào?"
"Nếu họ muốn nói thì cứ để họ nói thôi ạ!" Hạ Lam mỉm cười trấn định, mười năm? Chậc, có vẻ chuyện tối qua nam chính không nói dối.. "Hôm trước trong bữa ăn cháu đã nói qua: Trước đây có thể, sau này tuyệt đối sẽ không!"
"Hi vọng những gì cháu hứa, cháu có thể thực hiện được!" Ông nội Trịnh nhìn cô thật sâu, muốn tìm kiếm trong mắt Hạ Lam một vài sơ hở nhưng tuyệt đối không có.
Đôi mắt trong suốt không nhiễm bụi trần ấy làm ông sực nhớ lại, đúng vậy, lần đầu tiên gặp Nguyễn Hạ Lam, đôi mắt cô cũng là ngây thơ, trong trẻo y như vậy.
Ông còn tưởng cô đã bị những thứ tiền tài quấn thân này cuốn trôi đi mất, ai ngờ được không phải như vậy! Nếu thế, cháu trai của ông có phải có hi vọng rồi hay không?
"Thế cháu tìm ông có chuyện gì?""Cháu không dám nói trước!" Hạ Lam nheo nheo mắt gật đầu, ông Trịnh tin tưởng cô dễ dàng như thế thật sao? Không hiểu sau chuyện này còn gì khuất tất không nữa? "Cháu đến đây là để xin ông trách tội!"
"Chuyện gì?"
"Chiều nay cháu và Văn Minh tới trung tâm mua sắm, vô tình gặp Dung Dung.."
*
Một câu chuyện bi thương diễm lệ lập tức được viết trên nền việc diễn ra buổi chiều. Hạ Lam ý nhị kể lại câu chuyện, còn không ngừng tự trách mình không đủ năng lực khiến em gái nể phục, để cô em phải xấu mặt trước bạn bè vân vân các kiểu. Ông Trịnh vừa nghe đến đoạn Dung Dung khinh thường Văn Minh, cảm giác khí nóng trong ngực đã ngập đầy. Cháu trai duy nhất của ông sống như thế nào, bị người ta cho sắc mặt gì, ở gia đình mười mấy năm đã có khi nào dễ chịu hay chưa.. ông chưa bao giờ quan tâm tới
Đúng vậy!
Chưa bao giờ!
Ông nội Trịnh có chút sững sờ, vì sao lại như vậy?
Chẳng phải ông luôn nói mình hết lòng yêu thương cháu hay sao, vậy thì vì lẽ gì vừa phát hiện nó bệnh liền không quan tâm nữa? Vì lẽ gì không quan tâm đến nó, bỏ bê nó bao năm giời, tận khi bị người ta nói thẳng vào mặt thế này mới nhận ra?
Vì lẽ gì ông lại đồng ý cho Nguyễn Hạ Lam này lấy cháu ông?
Vì lẽ gì?..Một luồng gió mạnh thổi qua làm tan lớp mây mù giăng đầy trong trí não người đàn ông mạnh mẽ. Tự dưng lúc này ông mới nhận ra một số chuyện, tựa như mình bị thế lực nào đó sai khiến bắt buộc phải làm như vậy vậy.. Nếu như..
BẠN ĐANG ĐỌC
[Nữ Phụ Văn - FULL] Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?
Teen FictionTRUYỆN CÓ MỘT SỐ TÌNH TIẾT 17+, ĐỘC GIẢ LƯU Ý TRƯỚC KHI ĐỌC! Tên truyện: Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai? Tác giả: SuMonster098* - SM098* Thể loại: hiện đại, xuyên thư, có tí thương trường. Văn án sô đép: Tùy ý và phóng khoáng. Kiêu ngạo và kiên cườ...