Chương 84

2.6K 200 53
                                    

Éc!
Nam chính?
Cậu ta gõ cửa mới kinh chứ!
Bình thường muốn vào liền tỏ ra lưu manh đạo tặc vô văn hóa bằng cách phá khóa cơ mà? Hôm nay thời tiết mát mẻ đầu bớt nóng nên học được cung cách của người bình thường rồi sao?

Ầy, không! Trọng tâm không phải ở đó!
Khi nãy Hạ Lam về nhà, một tiếng động cũng không thấy có cơ mà. Cậu ta ra ngoài vừa về tới? Là đi mua đồ ăn tối à? Văn Minh vừa nhắc gì đến chuyện bữa tối đã được chuẩn bị xong rồi kìa?

"Tôi đã ăn rồi!" Nghĩ đến khuôn mặt Văn Minh, hình ảnh một người khác cũng tự dưng hiện lên trước mắt Hạ Lam. Mặc dù cậu ta khẳng định giữa bọn họ không hề có gì, nhưng cô ta vẫn cứ ở đây, điều đó chẳng phải chứng tỏ trong lòng Văn Minh vẫn có chỗ cho Hồng Ngọc hay sao?
"Cậu xuống nhà đi!"

"Tôi đếm từ một đến ba.." Văn Minh không những không rời đi, còn cao ngạo ra lệnh "..Một là cô ra ngoài, hai là tôi vào tận bồn tắm bế cô ra ngoài!"

"Cái gì?" Cô hơi luống cuống, cậu ta thuộc dạng nói được làm được, và quan trọng hơn, tài năng mở khóa của Văn Minh siêu sao thế nào Hạ Lam đã được chứng kiến rõ ràng rồi!
Cơ mà.. Tối qua hai người không xảy ra chuyện gì quá mức, hôm nay cậu ta thật sự dám xông vào chỗ này, khi mà cô không một mảnh vải che thân hay sao?
"Cậu điên à?"

"Một!"

"Cút xuống nhà đi!"

"Hai!"

"Khốn.. "

"Hai rưỡi!"

"Được rồi, ra ngay! Ra ngay đây!"

"..."

Quân tử trả thù mười năm không muộn. Thôi thì thay vì ngồi lì chỗ này thách thức cậu ta, cô nghĩ mình vẫn nên tự giữ an toàn cho bản thân vẫn hơn!
Dù sao cũng chỉ là một bữa ăn, có gì to tát đâu cơ chứ? Cùng lắm lúc ngồi bàn cô né không nhìn mặt nữ chính là được rồi!

*

Trái với suy nghĩ của Hạ Lam, lúc này trong nhà ngoài cô và nam chính hoàn toàn không có sự xuất hiện của nhân vật thứ ba nào nữa. Nghi hoặc nhíu mày, Hạ Lam cẩn thận liếc nhìn một lượt căn phòng một lần lại một lần. Văn Minh mặc kệ cô thích làm gì thì làm, chán chê mới kéo Hạ Lam vào bếp. Trên đường đi còn kì quái làm ra hành động tắt hết đèn điện, không để chút ánh sáng trắng nào được phép lưu hành.
Sự khó hiểu dâng đầy mắt Hạ Lam, bóng đen của cô và Văn Minh quấn vào nhau dưới chân hai người, bập bùng báo hiệu rằng ở đây còn có sự tồn tại của một thứ đồ vật thắp sáng khác.

Không phải một..

Là rất nhiều!
Một chục.. Vài chục.. Có khi lên đến cả trăm cũng nên!
Nến đỏ. Sáp thơm. Hoa hồng rực rỡ.
Khung cảnh bữa tối lãng mạn này là thế nào? Bạn Văn Minh ấm đầu hay chuẩn bị cho nữ chính nhưng cô ta không thèm nên mới gọi cô thế chỗ thế này?

"Đa nghi kém gì tôi đâu chứ?" Cậu ta khoanh tay cười, nửa lôi kéo, nửa đưa đẩy Hạ Lam đến bên chiếc ghế đã được bỏ sẵn ra ngoài "Ở đây, ngoài tôi và em không còn ai khác nữa!"

"Hồng Ngọc đâu?" Cô ngồi xuống cạnh bàn, mùi mỹ vị nhanh chóng xông lên, kéo giãn không khí căng thẳng. Ừm, hương thơm ngào ngạt, màu sắc diễm lệ, bày trí đẹp mắt.. Đồ ăn cao cấp này chắn chắn không phải bạn nam chính làm!
Đúng là cậu ta có bàn tay vàng, nhưng cô chưa thấy bàn tay đó "vàng" trong nhà bếp bao giờ hết! Không khéo đống nến và hoa, sự bày trí lãng mạn.. này cũng là do cậu ta thuê người ta đến làm ấy chứ!
Tốn một đống tiền như vậy để làm gì?
"Bỏ ngay cái kiểu xưng hô ấy đi, nổi da gà!"

[Nữ Phụ Văn - FULL] Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ