Luyện dược thuật

40.8K 690 178
                                    

Phủ Trưởng công chúa.

Lưu Vân Các.

Hoàng Bắc Nguyệt chưa trở về nên Đông Lăng không ngủ được. Nàng đợi ở trong phòng đến hơn nửa đêm, trời cũng sắp sáng rồi, vậy bên ngoài không có chút động tĩnh nào.

Không phải đã là xảy ra chuyện gì chứ? Đông Lăng âm thầm lo lắng, trước đây tiểu thư cũng không đi khuya như vậy. Nàng thấp thỏm bất an, đi tới đi lui ở trong phòng, chợt nghe tiếng động sột soạt phía sau. Nàng vội vã chạy vào gian phòng.

"Tiểu thư đã trở lại rồi".

Trên giường xuất hiện một bóng người đang lẳng lặng ngủ, Đông Lăng thấy vậy thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra tiểu thư đã sớm trở về, chắc là mệt mỏi quá nên mới ngủ thiếp đi. Nàng đi qua định kéo chăn đắp cho tiểu thư, nhưng khi thấy khuôn mặt của Hoàng Bắc Nguyệt liền kinh hô một tiếng.

Tiểu thư, Tiểu thư !" Đông Lăng vừa lay lay Hoàng Bắc Nguyệt, vừa hoảng sợ kêu to. Nàng biết không thể hô to lúc này, nếu quá nhiều người đến thì tiểu thư sẽ gặp phiền toái, nhưng là...nàng không khống chế được. Nàng gần như phát khóc lên. Trên mặt của tiểu thư toàn vết máu, cả khuôn mặt đều phá huỷ, nàng làm sao không đau lòng đây?

Hoàng Bắc Nguyệt rên một tiếng, chậm rãi mở mắt, đôi lông mày nhăn nhó, hiển nhiên thống khổ khi bị Lửa Trừng phạt thiêu đốt vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan.

Trông thấy nàng tỉnh lại, Đông Lăng thở phào nhẹ nhõm, lập tức hỏi: "Tiểu thư, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?".

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, mò sờ mặt mình, miễn cưỡng nói: "Không có chuyện gì đâu, đừng khóc nữa, đỡ ta ngồi dậy".

Đông Lăng vội vàng lấy hai tay đỡ nàng dậy, dùng một cái nệm êm lót ở sau lưng cho nàng dựa vào.

"Đem gương đến cho ta".

Thấy Đông Lăng có chút do dự, Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ giọng nói: "Không sao mà, dù xấu một chút thì ta vẫn chịu được".

Nàng xưa nay không phải loại người dựa vào gương mặt kiếm cơm, có điều thân là nữ nhân, nàng muốn nhìn gương mặt mình rốt cục bị hủy thành cái dạng gì.

Đông Lăng đành phải đem chiếc gương trên bàn trang điểm tới, dè đặt đưa cho nàng, thấp giọng nói: "Tiểu thư, chuyện này...".

Hoàng Bắc Nguyệt cầm chiếc gương lên soi, sau đó nở nụ cười khổ. Cái tên đáng chết đó lại đánh dung nhan nàng ra mức này, nàng nhất định phải tìm hắn báo thù.

Hiện tại thực lực nàng không bằng hắn, nhưng không có nghĩa sau này vẫn vậy. Nàng không tin mình không thể đuổi kịp hắn.

Gương mặt bị phá hủy cũng không làm nàng bận tâm lắm, chỉ là sau này muốn dùng thân phận của Bắc Nguyệt quận chúa làm nhiều chuyện, bởi vậy phải nhanh chóng nghĩ cách khôi phục lại.

"Tiểu thư, là ai khiến người trở thành như vậy?" Đông Lăng cảm thấy không thể tin được. Tiểu thư bây giờ đã là cường giả Triệu hoán sư Cửu Tinh, người nào có thể đánh nàng thành như vậy.

Phượng Nghịch Thiên Hạ (Edit full) - xuyên khôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ