Cảnh còn người mất

26.8K 479 474
                                    

Phủ trưởng công chúa

Trong nhà ăn, Phương di nương đã mấy trăm lần buồn bã lo lắng hỏi Phong Nhã Ngọc: "Rốt cục Nguyệt nhi làm sao vậy? Nhiều ngày không ra khỏi cửa, bên ngoài Lưu Vân Các đều có người canh gác, ngay cả ta cũng không cho vào."

"Phương di yên tâm, sư phụ đang tu luyện đó. Ngươi cũng biết lúc triệu hồi sư đột phá cấp bậc đều phải mấy ngày mấy đêm khổ luyện, lúc này ngàn vạn lần không thể bị quấy nhiễu được!" Phong Nhã Ngọc vừa mở miệng nhét đồ ăn vào, vừa lặp lại câu trả lời cả trăm lần.

Sư phụ giữ hắn lại chính là vì trấn an Phương di nương cùng những người khác trong phủ. Đám người A Tát Lôi giờ phút này vẫn canh giữ xung quanh Lưu Vân Các của sư phụ!

"Mặc dù thế nhưng ta e ngại nàng tuổi quá nhỏ, khổ luyện như thế liệu có mệt chết thân thể không?"

Phương di nương mỗi ngày cũng chuẩn bị nhiều thuốc bổ, chờ bồi bổ thân thể cho Hoàng Bắc Nguyệt. Kết quả đợi một ngày lại một ngày, nàng không được ăn. Số thuốc bổ này lại đưa cho Phong Nhã Ngọc. Vài ngày qua nuôi hắn thành mập mạp.

"Yên tâm đi, sư phụ rất lợi hại !" Phong Nhã Ngọc tự hào nói.

Phương di nương cười khổ một tiếng, nói : "Hai ngày này không chỉ người trong cung phái đến, còn có Gia tộc Bố Cát Nhĩ, phủ An Quốc công, Công chúa Anh Dạ cũng tự mình tới, không thể không gặp ai được."

"Những người này, sư phụ muốn gặp tự nhiên sẽ gặp." Phong Nhã Ngọc ăn miếng xủi cảo tôm cuối cùng, thỏa mãn dựa vào ghế.

"Ý của ngươi là, sư phụ không muốn gặp ta?"

Đang ngồi cảm thán vẻ đẹp nhân sinh, bên ngoài đột nhiên có giọng nói trong sáng của thiếu niên truyền đến. Rất nhanh thấy một thiếu niên cao quý tuấn lãng đi tới. Áo da màu xám tinh sảo, một cái áo lông cáo màu đen từ trên vai xuống đến hông, da giày màu đen phát ra những tiếng vững chắc trên mặt đất, trong tay nắm một thanh kiếm, giống tộc người du mục vừa đi săn thú về.

"Ngươi là...?" Phong Nhã Ngọc ngẩng đầu đánh thiếu niên quý khí này, cảm giác hình như đã gặp ở đâu đó.

"Ngươi?" Đối phương cũng thấy hắn quen mắt, hai người đánh giá lẫn nhau.

Phong Nhã Ngọc trong đầu sáng ngời, liền nhớ tới người này là thiếu gia Lạc Lạc của Gia tộc Bố Cát Nhĩ! Ngày đó lúc ở Huy Kinh, Quyền vương tự mình tiếp kiến hắn, lúc ấy Phong Nhã Ngọc cũng ở đấy!

Vì sợ bị nhận ra, Phong Nhã Ngọc vội vàng đứng lên, khụ một tiếng, nói: "Sư phụ đang bế quan tu luyện, không muốn bất luận kẻ nào quấy rầy, xin mời ngày khác trở lại đi!"

Hoàn hảo, lúc đầu hắn không thích dự họp bàn mấy chuyện với Quyền vương, tất cả chỉ vội vã gặp mặt liền rời đi, không gặp vị thiếu gia Lạc Lạc này, nếu không, hôm nay lộ tẩy?

Lạc Lạc quả thực không nhớ được đã gặp hắn ở đâu, bị lời nói của hắn kích động một chút, mày kiếm nhíu lại: "Ai là sư phụ của ngươi?"

"Bắc Nguyệt quận chúa là sư phụ của ta!" Thấy hắn có vẻ không nhận ra bản thân, Phong Nhã Ngọc mới dám lớn mật nói chuyện.

Phượng Nghịch Thiên Hạ (Edit full) - xuyên khôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ