Chương 28

66 10 0
                                    

Hiện tại, nó mười bảy tuổi, học sinh trường Konoha.

Bố nó vừa qua đời, nó đau lòng lắm, thế nhưng ngày đưa tiễn bố nó không hề rơi một giọt nước mắt nào. Nó đã khôn lớn để nhận biết mình cần phải mạnh mẽ, học cách kiên cường bước một mình.

Trở về nhà sau đám tang, nó mệt mỏi mở cửa vào nhà. Những tiếng ồn ào khó chịu khiến nó chú ý, nó bước tới phòng của bố, kinh hoàng khi bắt gặp cảnh tượng mẹ kế nó đang ân ái với người đàn ông khác ngay trên chiếc giường của bố mình. Thật đáng căm phẫn, bố nó chỉ mới được chôn xuống mặt đất lạnh lẽo kia.

Không kìm hãm được sự tức giận, nó nghiến chặt hàm răng, tay nắm chặt. Nó chỉ muốn băm dằm đôi gian dâm kia ra hàng trăm mảnh. Không suy nghĩ gì, nó đạp tung cánh cửa, trừng mắt nhìn cặp đôi trần truồng trước mặt.

Hoảng hốt cả hai luống cuống kiếm thứ che thân, nhìn nó tỏ rõ sự sợ hãi.

- Mày tính làm gì? - Người phụ nữ hấp tấp kéo chiếc mền che đi thân thể lỗ lòa. Còn người đàn ông bị dọa cho giật mình ngã ngay xuống giường, đang lật đật với lấy quần áo để mặc vào.

- Sao bà dám làm thế trong khi bố tôi vừa mới mất. - Nó hét lên, bắn tia nhìn chết chóc về phía người phụ nữ, rồi không chần chừ nó vơ lấy bình nước trên bàn ném về phía giường.

Chết tiệt! không trúng, nó chỉ muốn giết chết mụ cho hả dạ. Vậy mà trời không cho.

- Cút! cút hết. - Nó điên cuồng gào thét, đập phá đồ đạc trong phòng. Bất cứ thứ gì trong tầm mắt nó đều ném về phía đôi gian phu dâm phụ kia.

May thay cho chúng do điên cuồng ném nên mới không trúng, nếu lúc có chủ ý thì chúng sẽ phải nhập viện.

Người đàn ông sợ xanh cả mặt, còn chưa mặc xong quần loạng choạng chạy ngay ra khỏi nhà.

Người phụ nữ cố gắng giữ bình tình yêu cầu nó đừng kích động. Nó giơ cao chiếc bình tiến tới chỗ người phụ nữ, mụ kinh hãi run rẩy xin tha.

Nó vẫn trợn mắt nhìn mụ vừa đau lòng vừa tủi thân. Sao số nó lại khổ thế này? Bố nó thật đáng thương.

Xin không được mụ lại gào thét kêu cứu những người hàng xóm.

Nó chỉ muốn giết chết mụ đàn bà thối tha, vô sỉ kia, thế nhưng không làm được. Nó tức tối ném chiếc bình về phía cửa sổ, tấm kính vỡ tan. Những mảnh thủy tinh nằm trơ trọi dưới sàn.

Nước mắt nó rơi, nó cười khổ quay người bỏ đi.

...

Mặc dù có cuộc sống bất hạnh hơn nhiều người nhưng TenTen lại là một cô gái yêu đời, luôn luôn nghĩ về phía trước.

Nghỉ học mấy ngày để tổ chức tang lễ cho bố. Hôm nay, TenTen quyết định trở lại trường, ở nhà thật bức bối khó chịu, nhìn mặt dì ghẻ nó không chắc có giữ được bản thân tránh hành động sai lầm không nữa.

Mụ xứng đáng nhận sự nhục mạ, khinh bỉ từ nó. Mặc dù thế nhưng nó không tài nào làm được điều độc ác mà mình bắt mụ phải nhận lấy.

Cuộc sống mới của HinataNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ