Chương 110

52 7 2
                                    

Rất nhanh màn đêm ung dung trải tấm lụa nhung đen tuyền, ôm trọn cả thành phố vào lòng, ánh sáng từ đèn điện nhanh chóng được thắp sáng khắp đường phố, chung cư, biệt thự...

Đêm nay là một đêm đặc biệt, đáng ghi nhớ đối với Hinata.

Trong khi hầu hết mọi người đều đang hân hoan thư giãn, tận hưởng một buổi tối trọn vẹn, quây quần bên người thân, hoặc tự mình lựa chọn một thú vui tiêu khiển thì Hinata phải bận rộn, loay hoay trong bếp. Chả là đang yên đang lành cơn đói cồn cào tấn công mạnh mẽ, chính vì vậy cô muốn nấu chút gì đó nhưng khổ nỗi cánh tay đau lại biểu tình dữ dội, ép cơ thể phải nghỉ ngơi. Tuy thế, bụng đói không tài nào chịu được. Hinata buộc lòng phải mặc kệ cánh tay đau, liều lĩnh chiến đấu với cảm giác để có thứ gì đó xoa dịu dạ dày trống rỗng của mình. Việc gì phải phiền phức, tự làm khổ bản thân? Đúng là rảnh rỗi sinh nông nỗi, cô có thể gọi đồ ăn nhanh đúng chứ? Nhưng than ôi, người ta thường nói bụng đói không suy nghĩ được gì hết thế mà ngược lại với Hinata, tính toán của cô vẫn vô cùng chuẩn xác mặc cho cơ thể thiếu năng lượng. Gọi đồ ngoài thật tốn kém, cô đang tự lập việc tiết kiệm là vô cùng cấp thiết, chưa kể món ngon rất có thể không hợp khẩu vị, lại chẳng đảm bảo dinh dưỡng, an toàn thực phẩm, thành thử cô phải tự mình chật vật lo liệu cho bản thân thôi. Hinata không kén chọn đồ ăn thức uống hay bất cứ vật chất nào khác, tuy nhiên điều kiện hiện tại không dư giả để cho phép cô phung phí tiền vào những thứ không thực sự cần thiết, đành phải chịu thương chịu khó chứ biết sao được. Chuyện bếp núc với Hinata quá đơn giản, thậm chí cô còn cho đó là một niềm vui, sở thích lớn lao của mình. Tuy nhiên hôm nay những điều tưởng như bình dị hóa ra lại gây phiền hà ghê gớm. Thật sự mọi việc trở nên khó khăn hơn khi tay bị thương, thế rồi tiếng của cái chén rơi xuống sàn nhà vang lên, inh ỏi nhức tai. Chén sứ bể làm nhiều mảnh ngay lập tức. Hinata giật mình, nhăn mày nhăn mặt khó chịu, không dưng lại phải lúi húi dọn dẹp sàn nhà. Cô chưa bao giờ cảm thấy bản thân vô dụng, hậu đậu đến thế từ sau ngày gặp tai nạn. Cảm giác con người trước kia của cô lại trở về.

Đang chăm chăm nhặt từng mảnh vỡ, cô chợt khựng lại, khi nhận thấy sự hiện diện của ai đó, chằm chằm nhìn mình. Lập tức ngước mặt lên, có chút hoảng hốt, cô bị giật mình khi thấy Gaara sừng sững đứng đó, cậu ở trong nhà của cô.

Kinh ngạc thật! Mà từ khi nào và bằng cách nào? Chắc chắn phải có biến động xảy ra bên trong Gaara nhưng sao nét mặt cậu vẫn phẳng lặng như thường?

- Gaara! Cậu...

Cô ấp úng không thốt nên lời. Tuy nhiên biểu cảm trên gương mặt Hinata biểu hiện rõ ràng cho tâm lý lúc này một cách chính xác nhất. Cô có nên hét toáng, làm quá lên trước sự xuất hiện của một cậu con trai trong nhà mình không? Chà nếu không phải quen biết cậu có lẽ đã có một vụ náo loạn ở chung cư rồi.

Mà chuyện là như nào ấy nhỉ?

Chả là như lẽ bình thường, Gaara nghe thấy tiếng động ở bên nhà Hinata, không kịp suy nghĩ vội vội vàng vàng lao sang nhà cô xem mọi thứ có ổn không. Ngay lúc này đây, chính cậu cũng không biết bản thân đã làm gì, và nên phản ứng sao cho phù hợp với tình cảnh đang diễn ra. Tự nhiên đường đột xâm nhập trái phép nhà người ta rồi giờ đứng đơ như cây cơ. Chung quy là sự lo lắng trong cậu được trái tim đôn thúc một cách không kiểm soát dẫn tới hành động bộc phát.

Cuộc sống mới của HinataNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ