Chương 16

40 7 0
                                    


Chương 16

Mặc dù lần trước Tạ Nghiễn Thanh không đồng ý, nhưng cậu cũng không từ chối Dương Từ ngay lập tức, theo Dương Từ nghĩ thì cậu đã đồng ý, vì vậy anh không cảm thấy lời mình nói có vấn đề gì cả.

Tạ Nghiễn Thanh quả thật là ngầm đồng ý, xét đến việc Trần Túc Thần mấy ngày nay không gây rắc rối gì, cậu biết rằng Dương Từ nhất định đã giúp họ, nếu không với tính cách của Trần Túc Thần thì sẽ không thành thật như vậy.

Dương Từ cũng nhớ tới chuyện của Trần Túc Thần, một tay chống cằm nói: "Chuyện của Trần Túc Thần, các ngươi đừng lo lắng, anh hai ta đã cho người theo dõi hắn rồi, trong khoảng thời gian này hắn không dám quấy rầy đâu. Cho dù hắn thật sự dám liều lĩnh hành động, anh hai của ta cũng sẽ không để cho hắn đạt được."

Sau khi tận tai nghe thấy lời đảm bảo của Dương Từ, cả Tạ Nghiễn Thanh và ông Tạ đều thở phào nhẹ nhõm. Trần Túc Thần là một tiểu nhân điển hình, một tiểu nhân như vậy không chỉ khó đề phòng mà còn rắc rối.

Tạ Nghiễn Thanh và ông Tạ có tính cách ngay thẳng, nếu thực sự phải động thủ họ chắc chắn không phải là đối thủ của hắn. Cách tốt nhất để đối phó với một tiểu nhân trốn trong bóng tối như vậy là giao nó cho đại chúng.

Sau khi Dương Từ giúp Trần Túc Thần lan truyền "danh tiếng tốt", các gia đình có con gái trong đại đội đều sẽ cảnh giác với hắn ta, một số người già không có việc gì làm cũng sẽ xem hắn ta như một tên trộm mà nhìn chằm chằm.

Đừng nhìn trong thôn của họ ồn ào liên miên không dứt, thỉnh thoảng vì tranh nhau một củ hành, củ tỏi mà có thể đánh nhau. Nhưng một khi ở cùng phe đối phó với người ngoài, sẽ có một loại ăn ý ngầm và gắn kết không thể diễn tả bằng lời.

Dưới sự theo dõi của nhiều người như vậy, Trần Túc Thần làm gì cũng không tiện. Hơn nữa, kể từ khi Dương Từ đưa ra báo cáo, Dương Mãn Thương đã giao cho Trần Túc Thần những nhiệm vụ nặng nề trong những ngày này để ngăn chặn Trần Túc Thần gây rắc rối. Cho dù Trần Túc Thần có lòng dạ đến đâu, sau một ngày làm việc vất vả, hắn ta cũng không có khí lực để ra ngoài gây rắc rối.

Khi Dương Từ và Tạ Nghiễn Thanh đang thương lượng, vài ngày sau đến học một buổi. Cùng lúc đó, ở một bên khác, Dương Gia Hữu ở bên ngoài Tri Thanh Điểm hồi lâu, sau đó ngồi xổm xuống chỗ Vu Hân Tuyết đi ra để phơi quần áo.

Dương Gia Hữu không quen thuộc với hầu hết những thanh niên trí thức, vì vậy anh ấy đã đến Tri Thanh Điểm cả nữa ngày trời cũng không biết tìm ai gọi Vu Hân Tuyết ra ngoài, vì vậy anh ấy chỉ ngu ngơ ngồi xổm bên ngoài. May mắn thay, anh ấy đã không ngồi xổm lâu như vậy mà không có gì, cuối cùng anh ấy đã tìm thấy người mà mình cần tìm kiếm.

Vu Hân Tuyết ban đầu không nhìn thấy anh ấy, vẫn là Dương Gia Hữu làm một động tĩnh nhỏ, cô ấy mới đi ra ngoài với vẻ mặt khó hiểu, sau đó cô ấy mới nhìn rõ bên ngoài có người đang ngồi xổm.

Thành thật mà nói ở một nơi tối tăm như vậy, khi một cô gái đột nhiên nhìn thấy ai đó đang ngồi xổm bên ngoài, phản ứng đầu tiên của cô ấy chắc chắn là cảm thấy sợ hãi mới đúng. Nhưng Dương Gia Hữu đứng lên dáng người rất cao lớn, Vu Hân Tuyết đã quá quen thuộc với bóng dáng của anh ấy, ngược lại không có bởi vì đối phương ngồi xổm ở bên ngoài mà sợ, ngược lại vừa nhìn thấy đối phương liền biết anh ấy đang tìm mình.

Làm học bá trong văn niên đại (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ