Chương 51
Trông thôn nhỏ này có năm nơi có thể giấu người, nhưng do nữ chiến sĩ giả làm Tô Tình Nhạc đang trong thị trấn, giải phóng quân có khuôn mặt em bé lại phải bảo vệ Tô Tình Nhạc, đội tác chiến năm người ban đầu chỉ còn lại ba người. Ngay cả khi anh ta mạo hiểm tính cả Dương Từ như một lực lượng chiến đấu, thì bây giờ bọn họ cũng chỉ có bốn người mà thôi. Bốn người mỗi người điều tra một chỗ, bắt buộc một trong bốn người họ phải có một người điều tra hai chỗ.
Thời gian của họ rất cấp bách, Dương Quốc Hữu đưa cho Dương Từ một cây gậy quân dụng, ý là muốn Dương Từ cũng sẽ giúp tìm người. Thấy vậy, Dương Từ lập tức cầm lấy cây gậy quân dụng, ngay lập tức cảm thấy một sức nặng đè lên vai mình, đột nhiên hiểu được cảm giác làm một người lính là như thế nào. Loại cảm giác đó, chính là cho dù trong lòng anh có lo lắng cùng sợ hãi, nhưng bởi vì trách nhiệm nặng nề trên vai, tại thời khắc mấu chốt anh cũng không thể lùi bước.
Dương Quốc Hữu vỗ vai Dương Từ, "Em cũng lớn rồi, làm gì cũng phải cẩn thận."
Dương Từ nghe vậy gật gật đầu, "Anh hai, anh yên tâm, em cũng rất quý mạng sống. Thay vì lo lắng cho em, anh vẫn là nên lo lắng cho chính mình đi, Đừng quên rằng chị dâu hai vẫn đang đợi anh."
Dương Quốc Hữu nghe thấy lời nói của Dương Từ cũng không nói gì, mà lại chỉ năm vị trí trên bản đồ, chỉ cho Dương Từ nơi tương đối an toàn nhất, sau đó anh ta tự mình lo liệu hai nơi nguy hiểm nhất. Hai nơi còn lại được giao cho hai dân quân khác, một nhóm bốn người ngay lập tức bắt đầu chia ra hành động.
Địa điểm của Dương Từ là nơi gần họ nhất và cũng là nơi nhìn có vẻ ít có khả năng giấu người nhất. Trong tình huống cả một cái thôn không có lấy một người tốt, nơi an toàn nhất hoặc là nơi trung tâm của thôn, hoặc là một nơi bị che phủ đơn độc trong núi. Mà địa điểm này của Dương Từ không phải là trung tâm cũng không phải là nơi bị che phủ, nằm chình ình ở chung quanh phía nam của thôn, nên tương đối dễ dàng tiếp cận.
Dương Từ không có súng nên cũng không có cố tỏ vẻ, vì vậy anh vô cùng tự nhiên chấp nhận nơi an toàn nhất này. Anh định sau khi điều tra xong nơi của mình liền chạy đến chi viện cho Dương Quốc Hữu mấy người họ ngay. Nhưng đôi khi kế hoạch không thể theo kịp những thay đổi, không ai nghĩ tới là bởi vì Dương Từ có một thể chất bí ẩn và kỳ lạ, nên nơi an toàn nhất đó lại là nơi nguy hiểm nhất.
Nếu như không phải lần này Dương Từ tới, mà thay bằng Dương Quốc Hữu hoặc hai người khác tới, có lẽ lần này bọn họ đã thất thủ ở chỗ này. Bởi vì không đợi đến khi Dương Từ đến gần sân nhỏ, hai con chó sói lớn không có dây xích đã lao ra. Bởi vì cả quá trình hai con chó này đều không sủa, ngay cả tiếng thở cũng không phát ra nên Dương Từ vốn tưởng rằng ở đây không có chó, vừa rồi suýt chút nữa bị hai con chó cắn trúng rồi.
Nhìn vào trong bóng tối con mắt màu xanh lục của chó sói, anh đột nhiên hiểu rõ vì sao chó cắn người lại không sủa rồi, đại khái là bởi vì trong máu của nó có gien sói, hơn nữa chúng đều thích âm thầm tiếp cận con mồi, chỉ có như vậy mới có thể đánh lén con mồi tốt hơn một kích chí mạng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Làm học bá trong văn niên đại (Hoàn)
Non-FictionTác giả: Tạ Thiên Quân Dương Từ mang theo hệ thống Taobao (một trang mạng bên TQ) xuyên thư, xuyên thành em trai phản diện của nam chính trong văn niên đại. Em trai phản diện là đứa con trai út trong nhà, được ông bà cha mẹ thiên vị mà coi trời bằ...