Chương 135
Nhà mới của Dương gia không lớn bằng nhà cũ của anh, ngoại trừ nhà bếp và nhà vệ sinh, Chỉ có ba phòng để mọi người có thể ở. Ông nội Dương và bà nội Dương ở một phòng, Dương Mãn Thương và Lưu Tiêm Mai ở một phòng, gia đình ba người của Dương Gia Hữu sống ở phòng còn lại.
Vào những ngày trong tuần, nếu Dương Từ trở về, anh chỉ có thể ngủ trên sàn nhà trong phòng của cha mẹ mình. May mà bây giờ Dương Từ phải đến trường và Vu Hân Tuyết sau khi ở cử xong cũng phải đến trường, vì vậy bây giờ Dương gia vẫn có thể sống cùng một chỗ.
Thực ra trong thời đại này, cuộc sống ở nhiều thành phố là như vậy. Ngoại trừ một số gia đình có gia thế khá giả, còn lại hầu hết người bình thường đều sống chen chúc. Tốt một chút thì mọi người chen chúc với nhau 1 chút, kém hơn thì phòng khách gần như chật kín người. Thậm chí một số nhà có quá nhiều người, họ trực tiếp sống trong nhà bếp hoặc nhà vệ sinh. Mãi về sau, ngành bất động sản mới bắt đầu, việc mua bán nhà trở thành một việc tương đối phổ biến, sau đó nhà ngày càng nhiều phòng ở ngày càng to.
Một số đồ đạc trong ngôi nhà mới của Dương gia đã được mua, và một số đồ còn lại, chẳng hạn như đồ vật nhỏ, đã được Lưu Tiêm Mai mua một ít, và hầu hết những thứ còn lại đều được Dương Từ mua thông qua hệ thống. Chẳng hạn như một số xoong nồi, bộ ấm trà, dép, khăn tắm, v.v.
Trong thời gian này, Dương Từ thỉnh thoảng sẽ học trong hệ thống, nhưng vì phần lớn thời gian anh đều ở trường, anh luôn đi cùng với bạn cùng phòng hoặc bạn cùng lớp, vì vậy Dương Từ không có nhiều thời gian để vào không gian, vì vậy anh cũng không thể tích lũy quá nhiều tích phân hệ thống.
Để có tích phân mua đồ trong hệ thống, Dương Từ đã dành một ngày chủ nhật để vượt qua kỳ thi hệ thống cấp đại học. Tuy rằng thành tích không bằng cấp ba, cấp hai trước đó, nhưng hệ thống khảo hạch chỉ quan tâm anh có đỗ hay không, không quan tâm đến điểm tổng kết của anh. Cho nên cho dù anh làm không tốt trong kỳ thi lần này, anh vẫn vượt qua kỳ thi hệ đại học, anh cũng vì kỳ thi này lấy được rất nhiều tích phân.
Số tích phân này nhiều hơn những lần trước đó, đủ để Dương Từ mua rất nhiều phụ kiện và sách. Nhưng bây giờ Dương Từ không thiếu sách, vì vậy anh định chia tích phân thành hai phần, một phần được sử dụng để mua các linh kiện hoặc vật liệu mà anh cần, và phần còn lại được sử dụng để cải thiện điều kiện sống ở nơi ở mới của anh.
Số tích phân dùng để cải thiện cuộc sống của gia đình mới của mình, Dương Từ đã dành khoảng một nửa số đó để mua gạo, mì, ngũ cốc và dầu, điều này sẽ giúp gia đình tiết kiệm rất nhiều tiền. Có nhiều thứ ở thành phố không thuận tiện như ở quê, không có mảnh đất riêng để trồng rau, cũng không có khoảng sân rộng như vậy để nuôi gà đẻ trứng. Dù là rau hay trứng thì cũng phải trả tiền, có khi buổi sáng phải xếp hàng rất lâu, có thể đợi đến lượt của mình thì cũng không có đồ tốt gì để mua rồi.
Dương Từ không thể giúp gia đình mua rau mỗi ngày, nhưng anh có một hệ thống có thể mua trứng, mì gạo và một số loại trái cây quý hiếm. Lần này Dương gia đều chuyển đến nhà mới, trong nhà có một bà bầu và một em bé, cho dù là người lớn hay là bà bầu và em bé đều cần dinh dưỡng nên Dương Từ đã một hơi mua rất nhiều đồ tốt.
Đầu tiên anh mua năm thùng dầu ăn 5L, hai túi Đông Bắc Đại 25 kg, hai túi gạo Ngũ Thường 10 kg, hai túi mì hảo hạng 20 kg, năm túi mì sợi trứng, hai túi mì kiều mạch và một số loại hạt kê khác như gạo đen và đậu đỏ.
Sau đó là mua một số thực phẩm tươi sống, rất nhiều thứ này không dễ bảo quản nên anh không mua nhiều như lúc mua ngũ cốc và dầu. Dương Từ mua 5kg trứng gà, 1kg trứng chim bồ câu, 1kg trứng ngỗng, 5kg thịt ba chỉ, 2,5kg sườn, hai con ngỗng lớn, năm con chim bồ câu, một ít khoai lang các loại. Khi đã mua gần đủ hết, Dương Từ mua thêm một ít sữa, sữa bột cho bà bầu, sữa bột cho trẻ mới biết đi, vải cotton nguyên chất, v.v.
Ban đầu, Dương Từ còn cảm thấy mình có rất nhiều tích phân, nhưng khi anh thực sự bắt đầu mua, mua, mua, bất tri bất giác anh liền tiêu tốn hết 1 nửa tích phân này rồi. Bởi vì sau đó anh lại mua rất nhiều hoa quả, trong đó còn có hoa quả cùng đồ ăn cho Tạ Nghiễn Thanh, cho nên mua một lần liền không nhịn được tiêu quá nhiều.
Nhìn số tích phân hệ thống còn lại ít ỏi, Dương Từ cảm thấy mình phải nhanh chóng rời khỏi ký túc xá chuyển ra ngoài thôi, chỉ như vậy anh mới có thể vào không gian để kiếm tích phân, có tích phân anh mới có thể mua nhiều thứ mình muốn hơn. Dương Từ đã suy nghĩ rất nhiều về việc gửi đồ đạc về nhà nên anh định khoảng thời gian tới sẽ không về nhà.
Từ sau khi phát hiện Dương Từ càng ngày càng lợi hại, cho đù Dương Từ mang gì từ bên ngoài trở lại, Dương gia sẽ không có nhiều phản ứng. Cho nên lần này Dương Từ mang về nhiều đồ như vậy, mọi người đối với chuyện này đều đã quen thuộc.
Đặc biệt, hai người phụ nữ, bà nội Dương và Lưu Tiêm Mai, đối với đứa nhỏ trạng nguyên thi đại học Dương Từ này phải nói là bảo sao nghe vậy. Trước đây thấy Dương Từ vung tiền mua đồ bừa bãi họ còn nói vài câu, sau đó sau khi phát hiện Dương Từ càng tiêu nhiều tiền liền càng kiếm được nhiều tiền hơn, vì vậy họ không quan tâm lắm đến việc mua sắm của Dương Từ nữa.
Hai người phụ nữ sắp xếp đồ đạc xong và đem những món đồ thuộc về mẹ con Hân Tuyết gửi cho họ. Quên nói là Vu Hân Tuyết đã sinh một bé trai, mà đứa nhỏ là một đứa trẻ tương đối đỡ lo, nghe nói đứa nhỏ đó không làm phiền cha mẹ lắm. Sinh ra một đứa bé ngoan có rất nhiều chỗ tốt, ít nhất là để thai phụ được nghỉ ngơi tốt, hai mẹ con cùng nhau ăn ngon uống ngon, sắc mặt gần đây cũng tốt hơn rất nhiều.
Dương Từ đã mua rất nhiều thứ, chất đầy căn bếp nhỏ ở nhà. Anh giúp sắp xếp mọi thứ trong nhà và đưa cho Dương Mãn Thương một khoản tiền trước khi rời đi. Dương Từ đã đưa cho Lưu Tiêm Mai hai khoản tiền trước đó, và số tiền đó là để bà ấy mua sắm và chi tiêu trong gia đình.
Mặc dù số tiền đưa cho Lưu Tiêm Mai đủ để họ tiêu xài, nhưng Dương Từ biết cha mình là một người thích thể diện. Trước đó Dương Mãn Thương ở trong đại đội tự mình có tiền, nhưng bây giờ ông ấy không có việc làm, Dương Từ cũng không định để ông ấy lại cực khổ nữa, số tiền ít ỏi mà Dương Mãn Thương tiết kiệm được không đủ để ông ấy tiêu dùng lâu dài. Cho nên Dương Từ đã nhân lúc những người khác vắng mặt, cố tình bí mật đưa thêm một nghìn nhân dân tệ cho cha mình.
Vào thời điểm này, một nghìn nhân dân tệ là một số tiền rất lớn, Dương Mãn Thương cũng không khách sáo với con trai nhà mình làm gì nên rất yên tâm nhận tiền. Kể từ sau khi quyết định để Dương Từ chu cấp dưỡng lão cho mình trong tương lai, ông ấy đã nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ xin Dương Từ tiền. Không ngờ Dương Từ còn hiếu thảo hơn ông ấy tưởng tượng, căn bản không đợi đến khi ông ấy già rồi tự mình xin tiền mới cho ông ấy, mà từ rất sớm đã nghĩ đến mọi chuyện cho ông ấy.
Sau khi Dương Mãn Thương cất tiền, ông ấy cười và nói với Dương Từ: "Bây giờ ta mới năm mươi tuổi mà thôi, đợi ta nghỉ ngơi nửa năm, ta vẫn muốn tìm một công việc. Dù sao thì cũng không phải vì ta sức khỏe không tốt, cứ nghĩ ngợi trong lòng liền hoảng loạn. Nhưng ta không quen với nơi này, cho dù muốn tìm công việc cũng phải chờ đợi."
Dương Từ nghe những lời này rất muốn nói, có người nuôi ông ấy ở nhà không tốt sao? Nhưng anh nghĩ lại, nếu như cái gì cũng không làm, người lớn lại thích suy nghĩ nhiều lung tung, về lâu về dài đối với sức khỏe cũng không tốt. Vì vậy anh nhìn cha gật gật đầu, sau đó nhìn thời gian nói: "Cha, cha cứ yên tâm ở nhà nghỉ ngơi đi, về phần tìm việc làm, đợi khoảng thời gian này con bận rộn xong rồi, con sẽ giúp cha đi tìm xem."
Mặc dù Dương Mãn Thương không còn trẻ nhưng may mắn là sức khỏe của ông ấy luôn rất tốt, đi đến đâu làm bảo vệ đều được. Nhưng những điều này đều phải đợi, điều quan trọng nhất đối với Dương Từ bây giờ là chuẩn bị cho cuộc thi.
Khoảng nửa tháng sau đó, Dương Từ không hề về nhà mà chăm chỉ chuẩn bị cho cuộc thi khoa học kỹ thuật. Tác phẩm của Dương Từ là một chiếc ô tô điều khiển từ xa chiến đấu tiên tiến, nguyên mẫu là chiếc ô tô đồ chơi mà anh đã làm trước đây.
Trên cơ sở thiết kế ban đầu, Dương Từ đã lắp đặt trên xe một cảm biến hồng ngoại, có thể xác định vị trí của người hoặc sinh vật thông qua tia hồng ngoại thông qua màn hình nhỏ của điều khiển từ xa. Tuy nhiên, do những hạn chế của thời đại này, không có tháp tín hiệu cơ bản hoặc định vị vệ tinh, nên phạm vi điều khiển của ô tô điều khiển từ xa của Dương Từ là rất nhỏ.
Trừ khi Dương Từ tự chế tạo bộ thu tín hiệu, nếu không chi phí sản xuất và số lượng kỹ thuật sẽ rất lớn. May mà hiện tại không phải là tương lai, cho dù tác phẩm của Dương Từ có nhiều hạn chế, nhưng vì ô tô điều khiển từ xa có hai ưu điểm lớn nên những thiếu sót và hạn chế này đột nhiên giảm đi.
Về việc có hai ưu điểm lớn nào, ưu điểm đầu tiên là loại đột tiến. Trên cơ sở chiếc xe đồ chơi nguyên bản, Dương Từ đã giảm kích thước của xe một lần nữa, nhưng để nhanh chóng lao về phía trước ở những địa hình phức tạp, cả hệ thống truyền động và bánh xe của xe đã được sửa đổi, dù là ở những con đường gồ ghề cũng có thể nhanh chóng chạy về phía trước. Điểm này được mô phỏng theo những chiếc xe địa hình đời sau, kể cả lốp của xe cũng đã được cải tiến, đơn giản nó là sự kết hợp giữa xe địa hình và xe đua.
Ưu điểm thứ hai là khả năng chiến đấu, mặc dù thân xe trông rất nhỏ. Nhưng kể từ khi động cơ của nó được cải tiến, nó có thể mang vũ khí trên người. Về điểm sáng tạo khả năng chiến đấu quả thực có chút vẽ rắn thêm chân, chiếc xe điều khiển từ xa của Dương Từ chỉ có thể sử dụng điều khiển từ xa và tia hồng ngoại, điều này sẽ rất hữu ích cho việc chế tạo ô tô hoặc xe tăng trong tương lai.
Nhưng đàn ông mà, ngoài xe hơi là tình yêu đích thực của họ, hầu hết họ đều có ước mơ làm anh hùng. Đặc biệt là đối với một thanh niên đầy nhiệt huyết như Dương Từ, anh không thể đến học viện quân sự như mong muốn của anh trai mình, nhưng khi nghĩ rằng trong gia đình mình có hai quân nhân đấy, anh muốn làm điều gì đó cho họ.
Nghĩ đến các cuộc kháng chiến ngày xưa, vũ khí quân dụng của họ rất lạc hậu, có những liệt sĩ, anh hùng còn mang theo cả bộ nổ để giết giặc bảo vệ quê hương, đất nước. Dương Từ chỉ muốn chế tạo một loại vũ khí có thể giúp họ bắn chết kẻ thù mà không cần sử dụng đến người.
Khi Tạ Nghiễn Thanh ra ngoài để giải tỏa không khí, Dương Từ đã cố tình cho cậu xem tác phẩm của mình. Sau một loạt thao tác lóa mắt của Dương Từ, đôi mắt của Tạ Nghiễn Thanh không khỏi sáng lên ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên cậu lộ ra vẻ mặt lộ liễu như vậy, Dương Từ không khỏi muốn ôm lấy cậu.
Tạ Nghiễn Thanh cảm thấy lần này Dương Từ có thể gây tiếng vang lớn, nhưng đáng tiếc là cậu phải rời trường một thời gian, cùng giáo sư Bàng và các đàn anh đi nơi khác, khi họ quay lại có lẽ cuộc thi đã kết thúc rồi Nhưng cho dù không thể tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, trong lòng cậu vẫn cổ vũ cho Dương Từ.
Thời gian trôi nhanh như gió, chớp mắt đã là đầu tháng sáu. Sau khi cuộc thi khoa học kỹ thuật này kết thúc, kỳ nghỉ hè đầu tiên sẽ bắt đầu. Có sáu người trong ký túc xá của Dương Từ, và tất cả mọi người ngoại trừ Tống Tiểu Cát ở lại trường những người khác đều trở về nhà. Ban đầu, Dương Từ cũng muốn đăng ký ở lại trường để không phải quay lại chen chúc với gia đình. Kết quả không nghĩ đến trước khi đi Tạ Nghiễn Thanh đã đưa chìa khóa nhà cho Dương Từ, để Dương Từ không phải về nhà cũng không cần ở lại trường.
Nhà của Tạ Nghiễn Thanh rất lớn, ở bên đó Dương Từ còn có phòng riêng của mình. Cho dù Tạ Nghiễn Thanh có ở nhà hay không, Dương Từ ở bên đó cũng có thể vào không gian. Như vậy Dương Từ có thể có nhiều thời gian hơn để học, đồng thời khi học cũng có thể tích lũy tích phân hệ thống. Nói đến đây, vẫn là Tạ Nghiễn Thanh tinh ý, gần như nghĩ đến tất cả những khó khăn và bối rối của anh.
![](https://img.wattpad.com/cover/339117768-288-k90630.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Làm học bá trong văn niên đại (Hoàn)
No FicciónTác giả: Tạ Thiên Quân Dương Từ mang theo hệ thống Taobao (một trang mạng bên TQ) xuyên thư, xuyên thành em trai phản diện của nam chính trong văn niên đại. Em trai phản diện là đứa con trai út trong nhà, được ông bà cha mẹ thiên vị mà coi trời bằ...