Chương 41: Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn (4)

63 9 2
                                    

Marumi-san, mẹ của Chōji, đã quyết tâm làm cho đám trẻ con béo lên. Sakura thực sự tin rằng đó là sự thật và hoàn toàn không phàn nàn gì. Không thể phàn nàn khi những miếng gà rán giòn rụm bên ngoài nhưng mọng nước bên trong, và bà còn làm thêm món tráng miệng anmitsu nữa.

Cả nhóm bạn đã đến nhà Akimichi từ sáng - cộng thêm Sai và Shin, và tất nhiên là Itachi-kun cùng người chăm sóc của Hinata. Shisui cũng muốn đến (Sakura biết đó là vì thức ăn), nhưng cuối cùng anh lại bị cử đi làm nhiệm vụ cùng Shō-san và Taiki-san. Anh đã cam đoan với cô vào sáng sớm hôm đó, khi lẻn vào phòng cô, rằng đó sẽ là một nhiệm vụ ngắn và nếu cần bất cứ điều gì, cô có thể liên lạc với anh qua chiếc vòng cổ hoặc những con linh miêu.

Và cô đã làm như vậy. Sakura gửi cho anh hai xung chakra liên tiếp và chờ đợi phản hồi, cứ hai giờ một lần. Thế là đủ bởi vì cô không muốn làm anh mất tập trung trong khi đang làm nhiệm vụ.

Sao nhãng có thể dẫn đến cái chết trong công việc của họ.

Khi kết thúc trận đấu tập với Tenten, Sakura ngồi phịch xuống giữa Lee và Neji, quan sát Ino đang cố gắng nâng cao sự tự tin cho Hinata. Khi những từ "một bông hoa xinh đẹp, chỉ là chưa nở" thoát ra từ miệng Ino, Sakura mỉm cười nhìn cô bạn. Ino - Ino của cô - đã từng nói với cô một 'bí mật' tương tự. Những lời đó đã sưởi ấm cô vào ban đêm và, như một tấm khiên, đã bảo vệ cô khỏi sự bắt nạt của những đứa trẻ khác trong dòng thời gian gốc. Sakura không cần chúng trong dòng thời gian này, nhưng cô rất vui khi chúng đang được truyền lại với Hinata-chan, và hy vọng chúng sẽ mang lại cho cô bé sự an ủi giống như chúng đã mang lại cho Sakura.

"Sao cậu trông đáng sợ vậy?" Neji hỏi, rõ ràng là đang nói với cô.

Sakura liếm răng trước khi búng vào cánh tay cậu, "Nó được gọi là hạnh phúc đấy, cái đồ cau có! Trời ơi, cậu mới có bảy tuổi thôi, cậu có thể vui vẻ hơn một chút được không?"

"Tôi không cần phải vui vẻ."

"Cậu thực sự rất tuyệt, Neji!" Lee reo lên và cố gắng bắt chước tư thế 'ngon nghẻ' của Gai. "Sự cau có của cậu là điều làm nên con người cậu!" Sakura cười khúc khích khi Neji trừng mắt nhìn cậu bé, nhưng cậu nhóc nhà Hyūga cũng không nói gì. Điều đó cho thấy cậu đã thay đổi nhiều như thế nào khi kết bạn với mọi người.

Trước đây, cậu vẫn sẽ phớt lờ Lee, nhưng theo cách khinh thường. Còn bây giờ, đó là vì cậu không muốn thô lỗ và cũng... cậu không bao giờ tranh cãi với Lee. Với cô, Kiba và Sasuke thì có, suốt ngày, vì bọn cô không bao giờ chịu thua và luôn cố gắng hơn thua nhau bằng những lời xúc phạm nửa vời. Lee, tuy nhiên, có lẽ sẽ thực sự bị tổn thương, vì vậy Neji giữ im lặng. Cậu cũng làm tương tự với những người khác, mặc dù đôi khi cậu vẫn đụng độ với Tenten hoặc thậm chí là Shino, khi thiếu gia nhà Aburame quyết định rằng Neji đang quá coi thường. Shikamaru đã từng vô tình nhận xét rằng Neji là một người giàu đồng cảm và chỉ chọn cách cư xử như một tên khốn. Kể từ đó, Sakura bắt đầu nhận thấy điều đó về cậu bé Hyūga ngày càng nhiều.

Mắt Sakura đảo quanh sân sau nhà Akimichi. Tenten đã nằm xuống cạnh Shikamaru, ngực cô bé vẫn còn hơi phập phồng sau trận đấu tập taijutsu với Sakura. Sasuke, Naruto và Kiba - bộ ba hỗn loạn của nhóm - đang ở một bên, nghiên cứu trên một 'quả bom' khác của Naruto mà thành thật mà nói, Sakura không muốn biết về nó. Cô xoay đầu để tìm Shino và Sai. Vì lý do nào đó, Shino đã rất thích Sai và ngược lại. Có lẽ đó là vì bản chất trầm lặng của họ, hoặc vì Sai hoàn toàn không ghê tởm kikaichū của Shino hay những con côn trùng mà cậu thích tìm kiếm và khoe với mọi người. Thật ra, Sai thường chỉ ngồi xuống và vẽ chúng, và phán đoán dựa trên quyển sổ phác thảo đang mở trên đùi cậu, cậu đúng là đang làm điều đó.

Thử thách cho sự đổi thayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ