Khoảng năm, sáu phút sau, Cố Tư bê một cốc nước đường mật, gõ cửa hai tiếng, rồi đẩy thẳng cửa, thò đầu vào trong. Thấy Cố Sơ chưa ngủ, con bé bèn đi vào. Nó đặt cốc nước đường lên đầu giường, ngồi xuống nhìn Cố Sơ, cực kỳ lo lắng.
"Chị, trông chị tệ lắm."
Cố Sơ trùm chăn kín người, chỉ để hở một gương mặt to hơn lòng bàn tay một chút. Cô biết dáng vẻ của bản thân lúc này cực kỳ thảm hại, lại sợ Cố Tư lo lắng bèn nói với nó rằng mình không sao. Cố Tư lấy cốc nước đường qua: "Chị uống chút nước nóng đi đã, hôm qua còn mưa, chị đừng để bị cảm lạnh."
Cố Sơ dĩ nhiên sẽ không giải thích với Cố Tư. Cô tung chăn ra, ngồi dậy, đón lấy cốc nước đường. Vừa uống một hớp, bỗng thấy Cố Tư 'trời ơi' một tiếng. Cô cúi đầu nhìn xuống theo ánh mắt con bé. Chiếc váy ngủ vừa mới thay trên người giờ lại nhuốm đỏ, lần này không còn nhiều như lúc nãy nữa, chỉ là những chấm nhỏ li ti, nhưng vì váy ngủ màu trắng nên mới càng thêm nổi bật.
"Em đi lấy cho chị." Cố Tư giúp cô lấy một chiếc váy ngủ mới.
Cố Sơ co chân lên, chống cằm lên đầu gối, chỉ hơi động đậy một chút như vậy mà cả cơ thể đã đau rát, nhức nhối. Cô học y, về mặt lý luận biết rõ tất cả những dấu hiệu khi lần đầu tiên trải qua chuyện này là hết sức bình thường. Nhưng lý thuyết so với thực tế vẫn có một sự khác biệt to lớn. Là một cảm giác không thể diễn tả bằng lời, là cảm giác không thể biểu đạt rõ ràng sau khi cơ thể bị một người đàn ông chiếm hữu.
Sự nhiệt tình của Lục Bắc Thần đã làm cô sợ.
Cô không biết những người đàn ông khác có như vậy hay không nhưng tối qua là một trải nghiệm dù cô có cố gắng tưởng tượng cũng không thể. Bây giờ cho dù cô chỉ khẽ nhắm mắt lại là dường như lại nghe thấy tiếng thở gấp bên tai.
Trầm thấp, khản đặc, mang một nhiệt độ gần như có thể làm tan chảy cơ thể cô, linh hồn cô.
Bờ vai dài rộng của anh đang chìm nổi, lồng ngực rắn rỏi dồn ép cô từng chút, từng chút một, tựa một chiếc cối xay, còn cô là một hạt đậu bé nhỏ, bị ép từ từ thành nước tương, không còn là hình thù ban đầu.
Nhớ lại là sẽ đỏ mặt tía tai, mơ màng, lo lắng thậm chí là sợ hãi, tất cả những cảm xúc này vào khoảnh khắc lúc cô tỉnh dậy sáng nay đã như nước lũ nhấn chìm cô.
Cô cảm nhận được một chút thay đổi của cơ thể, nhưng cụ thể là gì thì lại không rõ. Cố Tư nhanh chóng cầm váy ngủ mới tới, đưa cho cô nhưng không rời đi. Nếu là bình thường, Cố Sơ sẽ thay ngay trước mặt Cố Tư nhưng hôm nay thì không được. Cô biết một khi cởi váy ngủ ra, từng đóa hoa đào trên cơ thể chắc chắn sẽ vạch trần hành vi tối qua của cô. Cô bèn đặt váy ngủ sang một bên, Cố Tư thấy vậy lấy làm lạ: "Không thay ạ?"
"Lát chị thay." Cố Sơ kiệt sức đáp một câu.
"Sao lần này trông chị có vẻ khác thường thế." Cố Tư cũng là một cô gái nhạy cảm.
"Không sao."
Cố Tư khẽ thở dài: "Vì chuyện của em sao?" Sau đó nó kéo tay Cố Sơ, nét mặt áy náy: "Chị, em xin lỗi. Dạo này chị hay phải lo lắng vì chuyện của em."
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Ân Tầm ( I )
RomanceTên tác phẩm : Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc Tác giả : Ân Tầm Nam nữ chính : Lục Bắc Thần & Cố Sơ Dịch giả : Tô Ngọc Hà