Mấy ngày vừa qua Becky cứ nhìn mãi vào đoạn tin nhắn của hai người, nàng đọc đi đọc lại từ những tin nhắn lúc trước, toàn những điều vui vẻ, Freen ấm áp và dịu dàng. Nàng nhớ Freen rất nhiều, chỉ ước có thể chạy thật nhanh đến ôm lấy cô và xóa tan đi những khốn khổ cả hai đang chịu đựng. Sau cuộc nói chuyện với Nop trở về, Becky mở điện thoại định hẹn Freen thì đã thấy tài khoản của cô bị khóa. Mới đêm hôm qua nàng còn lướt xem những tấm hình trên trang cá nhân của cô mà giờ đây tài khoản này bị khóa mất. Lòng Becky trở nên lo lắng bồn chồn, nàng mở danh bạ gọi vào số của Freen nhưng âm thanh thuê bao cứ liên tục truyền đến. Giọng nói trầm ấm của cô đã chẳng còn nữa, hay cả những âm thanh lạnh lẽo, Freen đã không còn ở đó trả lời nàng nữa.
Becky hốt hoảng gọi cho Irin, vừa nghe tiếng chuông vừa đi qua đi lại trong phòng, lòng như lửa đốt - "Irin, tớ không liên lạc được với Freen, tài khoản Instagram cũng bị khóa."
Irin nghe xong cũng sửng sốt theo Becky, cô có linh cảm rất xấu - "Bec, bình tĩnh nào. Cậu có cách nào liên hệ với bố chị ấy không?"
"Không có, lúc trước tớ không lấy số ông ấy vì nghĩ không có việc gì cần liên lạc cả."
Irin im bặt một hồi - "A, hỏi P'Heng và P'Nam xem, cậu liên hệ hai người đó thử xem."
"Ừ ừ, để tớ gọi ngay." - Becky không giữ nổi bình tĩnh nên quên mất hai người bạn của Freen, nàng cúp điện thoại của Irin rồi nhấn tìm tài khoản P'Nam.
"P'Nam, chị có liên lạc được với Freen không?"
Đầu dây bên kia thở dài, khi nghe tin của Freen thì cô cũng đã nghĩ chuyện này liên quan đến Becky, chỉ có người Freen yêu thương nhất chỉ sau ông Sanun mới đủ sức quật ngã được người bạn của mình, đến nỗi phải rời xa nhà của mình.
"P'Nam, chị nói cho em biết được không? Freen đang ở đâu vậy, chị ấy thế nào rồi?"
"Giờ này chắc cậu ấy đã lên máy bay rồi."
"Chị ấy đi đâu, sao lại lên máy bay?" - Becky như không tin vào tai mình, nàng liên tục lắc đầu để không nghĩ đến điều tồi tệ nhất, nàng không thể chấp nhận nổi.
"Freen đã đổi ý đi du học rồi."
Becky ngồi quỵ xuống sàn nhà, chân nàng không trụ nổi. Điện thoại rơi xuống đất, âm thanh lí nhí phát ra, Nam đang nói gì đó với nàng nhưng lúc này Becky không còn tiếp nhận được thêm thông tin nào nữa. Mắt nàng tối sầm lại, ngỡ như trời vừa sập xuống và đè nàng đến nghẹt thở. Freen đã chẳng nói gì với nàng mà rời đi như vậy, ruồng bỏ nàng một cách nhẫn tâm như vậy. Becky ôm lấy đầu gối rồi bật khóc, hai mắt chỉ vừa bình thường trở lại thì giờ đây nó lại tiếp tục bị nàng khóc đến sưng lên.
Nam không nghe tiếng Becky, gọi mãi không thấy nàng trả lời nên đành cúp máy rồi nhắn tin cho Irin báo tình hình. Irin vừa nghe xong đã tức tốc chạy sang nhà Becky, cô cũng thấy bất ngờ khi nghe P'Nam nói rằng Freen đã rời đi. Cô không thể để Becky một mình lúc này được, trái tim yếu ớt của nàng sợ rằng chẳng thể trụ nỗi trước cơn đau chí mạng này.
Cánh cửa vừa mở ra Irin đã thấy Becky ngồi gục xuống đất khóc lóc thảm thiết - "Bec ..." - Cô lao đến ôm nàng vào lòng - "Chuyện đâu còn có đó, cậu bình tĩnh lại đi. Mình sang nhà chị ấy xem thế nào nha, biết đâu chỉ là chị ấy nghĩ không thông nên mới quyết định vậy thôi."
