Dưới ánh mắt của Bạch Kỳ, Chu Phi Dận khôg còn chỗ nào để trốn, thậm chí không thể nói dối một câu nào, chỉ có thể im lặng.
Một lúc lâu sau, Chu Phi Dận đẩy Bạch Kỳ ra, quay người rời khỏi nhà đá, nhìn chăm chú vào cây đại thụ nở rộ những bông hoa mặt quỷ đỏ máu dưới cầu.
"Nó được gọi là Hoàng Tuyền," Chu Phi Dận nói.
"Hoàng Tuyền không khô, tôi sẽ không chết."
Bạch Kỳ ngạc nhiên, "Hả? Chu Phi Dận là... một cái cây sao?"
"Tôi đã làm một giao dịch với địa ngục, đổi đôi chân lấy một cây Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền không khô tôi sẽ sống mãi."
"Nhưng điều kiện là tôi phải sống trên Hoàng Tuyền, không thể rời xa nó. Một khi vượt quá khoảng cách liên kết, nó sẽ khô héo."
"Bây giờ, tôi đã ba trăm mười bốn tuổi."
Bạch Kỳ ngỡ ngàng, "... Lượng thông tin này hơi nhiều."
Chu Phi Dận mượn Hoàng Tuyền để trường sinh, nhưng lại bị nó giam cầm không thể rời xa, hai bên cùng tồn tại dựa vào nhau.
Thế giới bên ngoài đều nói nhà họ Chu thần bí, mỗi đời chủ nhân của nhà họ Chu đều ở trong nhà không ra ngoài, thật ra không có chủ nhân nào cả. Mỗi đời chủ nhân của nhà họ Chu đều chỉ là Chu Phi Dận.
"Tôi từng nhận nhầm Lữ Minh, mặc dù sau đó tỉnh ngộ và đuổi cậu ta ra khỏi nhà, nhưng nếu nói đến nguyên nhân và hậu quả, tôi là người chịu trách nhiệm lớn nhất."
"Vì vậy, tôi hứa với cậu ta ba điều, trăm năm qua tôi đã giúp gia đình Lữ hai lần, cứu cha của Lữ Hách Minh là lần cuối cùng."
"Hẻm Tứ La là..." Bạch Kỳ đoán ra một điều.
"Là do tôi đã tạo ra." Chu Phi Dận thú nhận toàn bộ.
"Trừ vài người già trong hẻm Tứ La thì không nhiều người biết điều này."
Bạch Kỳ cúi người, một tay ôm lấy Chu Phi Dận từ phía sau, một tay đặt lên chân anh.
Chu Phi Dận khẽ run nhưng không lên tiếng.
Anh đã đổi đôi chân để lấy một cây Hoàng Tuyền có thể trường sinh, nếu muốn đứng lên, phải lấy lại những gì đã trả giá.
Nhưng một khi lấy lại đôi chân, Hoàng Tuyền cũng sẽ trở lại địa ngục, mất đi Hoàng Tuyền anh sẽ nhanh chóng già đi và chết.
"Vì lý do gì?" Bạch Kỳ hỏi.
Cây Hoàng Tuyền cho Chu Phi Dận trường sinh, nhưng cũng như một cái lồng giam giữ anh trong ngôi nhà cổ này, lý do anh trả giá là gì?
Là... vì mình sao?
Chu Phi Dận im lặng một lúc lâu, cuối cùng quay đầu rời đi, "Trong mộ lạnh lẽo, chúng ta ra ngoài đi."
Bạch Kỳ ngẫm nghĩ, "... Hắn đang ngại sao?"
"Tình yêu đích thực, thật đáng ca ngợi..."
Trong Phượng Tôn Cửu Bảo Lưu Quan kính, Hắc Thất liên tục cảm thán.
Bạch Kỳ hé mắt liếc Hắc Thất, "Ngươi ghen tỵ à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT/Xuyên nhanh/OG] Lão tổ lại đang luân hồi
قصص عامةTác giả: Thanh Điểu Độ Tinh Hà Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, cận đại, hiện đại, tình cảm, khoa học viễn tưởng, ngọt sủng, hệ thống, xuyên nhanh, lịch sử, sảng văn, vả mặt, thần tiên yêu quái, hào môn thế gia, vườn trường, cung đình hầu tướ...