Warning: Fic này tuy nói là thể loại Friends With Benefits nhưng cũng không hoàn toàn, nó chỉ giống kiểu vậy thôi. Tuy nhiên vẫn sẽ có những cảnh nên có =))) Nếu bạn nào không thích thì có thể không đọc nha, mình đã nhắc nhở trước rồi :x
***
Bước vào đầu tháng hai, thời tiết đã không còn quá lạnh. Thời điểm tia sáng cuối cùng của ánh mắt trời khuất dạng là lúc khiến con người ta cảm thấy dễ chịu nhất. Những ánh đèn rực rỡ sắc màu từ những tấm biển quảng cáo ở khu trung tâm đối diện khi hắt vào cửa kính chỉ còn lại vài đốm sáng li ti, vụn vặt.
Căn hộ nhỏ ở gần trung tâm nên lúc nào cũng nhộn nhịp, nhất là vào thời điểm cuối năm khi sắp bước sang năm mới. Shin Dakyung còn nhớ lúc ấy cô đã đứng tại ban công nhà mình nhìn cả đoàn người chen chúc nhau dưới con đường trung tâm đối diện, vậy mà thoắt cái đã bước sang tháng thứ hai của năm mới rồi.
Thời gian đúng là chẳng vì ai mà dừng lại.
Shin Dakyung đóng quyển sách dày cộm trong tay lại, đưa mắt nhìn về phía phòng tắm, có tiếng nước chảy ào ạt, chẳng biết khi nào mới ngừng.
Di động đột nhiên đổ chuông, màn hình không ngừng nhấp nháy dòng chữ "Hye Jin" sáng chói. Cô thu mắt lại, muốn hóng chút gió nên ra ngoài ban công nhận máy.
"Shin Shin?" Đầu dây bên kia lên tiếng trước, có lẽ muốn xác nhận có phải là cô bắt máy hay không.
Shin Dakyung chống một tay lên, khẽ đáp: "Ừm, mình đây."
"Shin Shin, mình nghe nói sắp tới cậu chuẩn bị chuyển chỗ làm à?" Đầu dây bên kia cứ luôn miệng gọi cô bằng cái tên 'Shin Shin'
Shin Dakyung chẳng quan tâm, lần đầu tiên cô nghe thấy cái tên này quả thật có chút nổi da gà, nhưng lâu dần cũng thành quen. Người luôn miệng gọi cô bằng cái tên kỳ quặc ấy chỉ có Kim Hye Jin mà thôi.
"Phải rồi, mình vẫn là nhân viên của tập đoàn mà, chỉ là đổi chi nhánh thôi. Cậu ghen tỵ hả?" Shin Dakyung khẽ cười, có làn gió quét qua, thổi vài lọn tóc trước trán cô bay bay. Cùng lúc đó, cô nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm.
"Không phải ghen tỵ, chỉ là cảm thấy cô đơn thôi. Ở chỗ này người nào cũng quái dị như người nào." Kim Hye Jin than thở: "Lần này cậu được thăng chức làm trợ lý hành chính, sao có thể hiểu được tâm trạng của mình?"
Shin Dakyung hơi dựa người vào lan can, nhìn xe cộ qua lại không ngừng bên dưới rồi nói: "Bộ cậu tưởng làm trợ lý hành chính cho người khác thì sung sướng lắm hả? Có khi sắp tới thời gian riêng tư của mình đều cống hiến vào cái tập đoàn đó hết mất."
Nói xong câu này, cô nghe thấy có tiếng bước chân, cũng cảm nhận được có người đang tiến sát gần mình. Một lúc sau, cánh tay trần của người đàn ông vòng qua, ôm trọn lấy cô từ phía sau, kéo cô dính sát vào lòng.
Một cánh tay rắn rỏi, nhìn đâu cũng toàn thấy cơ bắp, rất mạnh mẽ.
Shin Dakyung không có cảm xúc gì, dù không quay đầu lại nhưng cô biết người đằng sau không mặc quần áo, chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm ngang hông.
BẠN ĐANG ĐỌC
JEON JUNGKOOK | By Your Side
Fanfic"Con đường đi đến hạnh phúc vốn dĩ chưa bao giờ là bằng phẳng. Chỉ khi trải qua những giai đoạn đẹp đẽ song cũng đầy chông gai: gặp gỡ, rung động, chia ly rồi lại trùng phùng, bạn mới có thể nhận thấy được, thật ra đây mới chính là đời người." ...