Thời tiết ban đêm vẫn luôn mát mẻ, bớt đi cái chói chang của nắng sớm, thứ còn lại lúc này chỉ là ánh trăng sáng vằng vặc. Căn hộ Shin Dakyung sống là căn hộ đã cao tuổi, thi thoảng buổi tối còn có thể nghe thấy tiếng ve kêu.
Nhưng nơi cửa sổ tầng ba lúc này lại vọng tới một âm thanh khe khẽ của người con gái, rất nhỏ, đầy thẹn thùng cùng với tiếng thở dốc có phần thô ráp của người đàn ông.
Phản chiếu trên bức tường trắng là hai bóng đen chuyển động, quấn quýt lấy nhau.
Tấm lưng rộng và bả vai dài rộng của người đàn ông lấp lánh mồ hôi, che mất cơ thể của người con gái dưới thân, thứ duy nhất có thể nhìn thấy là bàn tay thon thả đang choàng qua gáy anh, cùng anh tình cảm.
Anh yêu thích cơ thể và sự xinh đẹp ngượng ngùng của cô, cô cũng chẳng thể nào thoát nổi sức hút điên đảo của anh.
Ánh đèn ngủ rất yếu, sườn mặt anh tuấn của Jeon Jungkook cũng bị bóng tối bao phủ. Anh vừa ngắm nhìn gương mặt ửng đỏ của cô, vừa chuyển động thắt lưng rất có tiết tấu. Có lúc chậm rãi và dịu dàng, cũng có lúc đột nhiên chạy nước rút khiến cô không kiềm chế được âm thanh của mình.
Giữa nhiệt độ nóng bỏng và những âm thanh mút mát đầy mờ ám do cả hai tạo ra, bỗng nhiên xen vào một loại âm thanh khác.
Jeon Jungkook chỉ mải miết hưởng thụ, có lẽ anh không để ý nhưng Shin Dakyung lại rất nhạy cảm. Lúc anh hạ thắt lưng xuống lại vô tình khiến cô kêu lên.
Sống mũi anh cọ vào gò má cô, khẽ âu yếm, hơi thở thô lỗ phả lên da thịt cô: "Bảo bối, cậu tuyệt thật."
Shin Dakyung nghiêng đầu, cô cháy bỏng dưới những lần tấn công mãnh liệt của anh, khi lên tiếng âm thanh có phần run rẩy vì động tác của anh khá nhanh: "Jungkook, lỡ... họ nghe thấy thì sao?"
"Họ" mà cô nói đến chính là hàng xóm bên cạnh nhà. Căn hộ cô ở đã cũ, cách âm chung quy vẫn không được tốt.
"Họ không nghe thấy đâu, kêu đi." Jeon Jungkook cắn lên vành tai cô, hơi thở rất nặng nề, khẽ thì thâm bên tai cô: "Dakyung, gọi tên mình!"
Shin Dakyung liền gọi theo, giọng nói khàn khàn, cổ họng cũng đau rát.
Jeon Jungkook hôn lên má cô, mỉm cười nói: "Ngoan."
Dứt lời, động tác của anh lại một lần nữa trở nên mạnh bạo.
Shin Dakyung như nuốt phải một ngụm khí lớn, cô muốn hét nhưng Jeon Jungkook lại cúi đầu chặn môi cô lại. Bàn tay anh đỡ lấy eo cô rồi mon men lên nơi căng tròn trước ngực, ra sức dày vò sự mềm mại của cô.
Cô dốc sức ngăn bả vai của anh lại, đỏ mặt nói: "Ban nãy... mình nghe có tiếng động."
Jeon Jungkook đang chìm trong dục vọng làm sao quan tâm được nhiều như vậy? Anh thoáng nhíu mày, cảm giác thoả mãn khiến răng hàm cắn chặt vào nhau, trầm giọng nói: "Nghe nhầm thôi!"
Sau đó, anh kéo tay cô, cưỡng ép vòng qua cổ anh, bờ môi lại định hôn xuống.
Ngay lúc này, bỗng nhiên có tiếng gõ nhẹ vọng tới, lần này âm thanh to và rõ ràng hơn, giống như có ai đó cố tình gõ lên tường vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
JEON JUNGKOOK | By Your Side
Fanfiction"Con đường đi đến hạnh phúc vốn dĩ chưa bao giờ là bằng phẳng. Chỉ khi trải qua những giai đoạn đẹp đẽ song cũng đầy chông gai: gặp gỡ, rung động, chia ly rồi lại trùng phùng, bạn mới có thể nhận thấy được, thật ra đây mới chính là đời người." ...