Nhìn dáng vẻ sững sờ của Chu Thanh Ngô, Mạnh Sơ Hi nở nụ cười: "Như thế nào choáng váng, nàng không muốn sao?"Chu Thanh Ngô không nói, trực tiếp ôm lấy Mạnh Sơ Hi, chôn ở trong lòng nàng hút cái mũi.
Mạnh Sơ Hi vuốt đầu nàng, cười nói: "Không cho nàng lau nước mũi nước mắt lên người ta."
Chu Thanh Ngô nghe vậy lập tức cọ trong lòng ngực nàng lợi hại hơn, trêu đến Mạnh Sơ Hi ha hả cười.
Bởi vì các nàng cần rời đi một đoạn thời gian, Mạnh Sơ Hi đặc biệt đem chuyện cần làm trong vườn dâu giao cho La Võ, mặt khác còn cần mấy người giúp đỡ trông coi, như vậy chờ Uyển Thanh Nhan tới, có thể nhờ Nghiêm Khiêm tìm giúp vài người đáng tin cậy.
Bởi vì sớm đã có ước định, lúc Uyển Thanh Nhan nhận được thư, mấy chữ bên trong làm khóe miệng nàng không tự giác câu lên, lập tức phân phó Mộ Dung Ly mang theo vài tùy tùng khởi hành, một đường phong trần tới đầu tháng hai bọn họ mới về tới Giang Âm.
Thời điểm Uyển Thanh Nhan tới là mùng ba tháng hai, còn bốn ngày nữa, mùng bảy tháng hai chính là sinh nhật mười bảy tuổi của Chu Thanh Ngô.
Hai người vừa nhận được thư hồi đáp của Uyển Thanh Nhan, liền đi Uyển gia nhà cũ ở huyện Giang Âm. Các nàng tách ra hơn nửa năm, Uyển Thanh Nhan nhìn trên người Chu Thanh Ngô mặc tử sắc cẩm bào, lại nhìn nhìn tướng mạo nàng, đã khởi sắc rất nhiều so với lúc các nàng ly biệt.
Uyển Thanh Nhan đối Chu Thanh Ngô ý cười doanh doanh, ngước mắt nhìn về phía Mạnh Sơ Hi liền việc công xử theo phép công đánh giá: "Nhận được thư tín của cô, ta liền nhích người, một đường bôn ba vượt ngàn dặm từ kinh đô gấp trở về, chính là vì cấp Thanh Ngô chống lưng. Cô nghĩ kỹ chưa, mũi tên đã bắn không thể quay đầu lại."
Mạnh Sơ Hi thần sắc nghiêm túc, trong mắt lại tràn đầy cảm kích: "Uyển tỷ tỷ, ta không nghĩ tới phải quay đầu. Tỷ là người duy nhất biết được chuyện của chúng ta, lại đối Thanh Ngô như thân muội, trừ bỏ tỷ, ta không thể tưởng được còn có thể tìm ai hỗ trợ. Mạnh Sơ Hi cảm tạ tỷ đường xa mệt nhọc, tới thay chúng ta viên mãn trận hôn nhân này."
Uyển Thanh Nhan nhìn các nàng, lại quay đầu đi chịu đựng trong lòng xúc động, "Chỉ trách ta thật đem nàng đặt ở trong lòng. Cô nguyện ý cùng nàng thành thân, ta liền tin tưởng cô đối nàng chân thành, nếu có thể lẫn nhau nâng đỡ, giao Thanh Ngô cho cô, ta cũng thấy yên lòng."
Nàng đôi mắt đỏ lên, nhìn Mạnh Sơ Hi lại có chút hung ác nói: "Là ta bỏ lỡ mấy năm, bằng không Thanh Ngô không tới phiên cô che chở, cho nên cô đừng nghĩ rằng nàng phi khanh không gả, vô luận ngày sau gặp được chuyện gì cô đều không thể vứt bỏ nàng. Nàng vô danh vô phận đi theo cô, thành thân đều không thể quang minh chính đại, nàng đau lòng cô, cô càng phải đau lòng nàng."
Mạnh Sơ Hi nhất nhất đồng ý, một bên Chu Thanh Ngô nhịn không được rơi lệ, hai người ôm nhau khóc lên, Mạnh Sơ Hi nhìn vừa chua xót lại có chút muốn cười.
Sở dĩ yêu cầu Uyển Thanh Nhan không ngại cực khổ chạy tới, mục đích chính là giúp các nàng đoạn tuyệt rắc rối về sau. Thời đại này không thành thân chính là một tội lỗi lớn, chỉ cần người khác có miệng, ngươi liền tránh không khỏi lời đồn đãi công kích. Cho nên trước đó các nàng liền bày lên thế cục, để người khác nghĩ rằng các nàng đã có hôn ước, lần này Mộ Dung Ly trở lại Giang Âm, trực tiếp mời bà mối tới cửa cầu hôn, như vậy trong mắt thế nhân, hai người các nàng đều đã thành thân.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-Edit hoàn]Nâng cốc nói chuyện dưỡng ngô-Thời Vi Nguyệt Thượng
RomanceThể loại: Xuyên qua cổ đại, An cư làm ruộng, mỹ thực, ngọt văn, hỗ công, 1x1, HE Nhân vật chính: Chu Thanh Ngô, Mạnh Sơ Hi Văn án: Mạnh Sơ Hi chưa từng nghĩ nhân sinh chính mình sẽ ở một lần tham quan bảo tàng mộ cổ liền bị đảo lộn nghiêng trời lệch...